Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Nghe bão







sgonline, baosaigon, saigonbao, saigon, sài gòn online, tinnhanhsaigon, báo sài gòn,
Đi thuyền vào từng nóc nhà cứu nạn.




                                                   Dồn dập nghe tin bão            
                                                   Ở miền Trung quê xưa
                                                    Nhìn bà con dắt díu
                                                   Tim mình thắt  theo mưa

                                                    Nhớ xưa chưa lâu lắm
                                                    Mỗi lần đến mùa nầy
                                                    Cùng bà con í ới
                                                    Nhắc nhở nhau mọi bề .

                                                    Giờ yên lành trong nầy
                                                   Thương sao người ngoài nớ
                                                    Mỗi năm chịu một mùa
                                                    Đã nghèo thêm khốn khó...

                                                    Làm gì biết làm gì
                                                    Ngoài hỏi thăm chia sẻ
                                                    Của ít ẩn lòng nhiều
                                                    Là "thương người như thể..."


Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

đi khám bệnh

Hôm nay tôi đi khám bệnh .
Nạp sổ ngồi chờ gọi tên để lảnh số thứ tự gần tiếng rưởi
Lảnh số thứ tự rồi ngồi chờ nghe gọi tên - để được trình thẻ căn cước và thẻ bảo hiểm- sau đó  mới được thông báo là được khám ở  phòng số mấy - chờ gần một tiếng .
Bác sĩ khám thì nhanh lắm - chỉ nhấp nháy hai phút- vì chỉ có sang tên thuốc từ tờ trước ra tờ sau mà thôi .
Sau khâu BS khám thì lại phải nộp sổ tiếp để người ta nhập tên thuốc ; sau đó lại sang quầy khác để ký lảnh phiếu nhận thuốc  ( mặc dù chưa nhận thuốc ); chổ nầy chờ ít thôi - khoảng mươi lăm phút
Sau đó thì ra ngoài sảnh ngồi chờ gọi tên  lảnh thuốc ; lại chờ gần một tiếng .
Sau khi lảnh thuốc thì lại đem số thứ tự trở lại chổ nhập sổ để nhận lại thẻ bảo hiểm .
Xong rồi đó .Tốn thời gian ngồi chồ gần bốn tiếng đồng hồ- được gặp BS có hai phút - mà chẳng được khám khiết gì .  Lảnh được khoảng chưa tới trăm ngàn bạc thuốc . Trời ạ ! cái giá của bảo hiểm coi vậy mà  đắt quá tay !




Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Lạc ...!

     Tình cờ tôi gặp một gia đình  năm người - còn sót của thế kỷ mười chín - mặc dù người mẹ  sinh vào năm 193x . Tôi được biết bà làm cô giáo từ những năm 195x , nghĩa là bà thuộc tầng lơp trí thức xưa - tầng lớp mà có người quy chụp là  tiểu tư sản  . Chồng bà lớn hơn bà độ năm tuổi và cũng cùng giai cấp tiểu tư sản như bà . Bốn người con cũng đều là giáo chức và đều còn độc thân dù cô em út đã hơn bốn mươi  . Họ có một nét chung : có gì đó gọi là  lạc lõng và âm thầm -không sao tả nổi . Đâu phải bởi họ là giáo chức ! Cũng đâu phải vì họ không giàu và  ở trong hẻm cụt !Không không . Bao nhiêu người là giáo chức mà họ đã nhanh chóng bắt kịp nhịp sống hiện đại . Bao nhiêu người ở hẻm cụt mà họ vẫn xênh xang lộng lẫy khi ra đường ! Tôi suy nghĩ hơi nhiều về họ ; bởi vì trong tôi bỗng so sánh hình ảnh của họ với chúng tôi cách đây hơn chục năm : hai gv lạc hậu nhất trường , hai thầy cô giáo nghèo nàn nhất huyện  , hai công dân chậm tiến nhất xóm...vv và vv. Tôi cũng bỗng nhớ đến gia đình ông bảy C.triệu phú chân đất ở làng tôi . Gia đình ông , những người con của ông cũng có nét gì lạ lẫm , lạc lõng và cô đơn như thế . Phải chăng họ là những người bước ra từ cổ tích nàng công chúa ngủ trong rừng hoặc đã ngủ quên trong hầm trú ẩn đến nỗi dứt chiến tranh gần bốn chục năm rồi mới dậy hoặc họ đến từ một thế giới nào đó hoang sơ và thuần khiết - thế giới của lý tưởng , của đạo đức , của chân lý rạch ròi , của hiền lương và nhu thuận ! . Họ , bỗng dưng không còn vừa kích thước với xã hội hiện tại . Họ , bỗng dưng  bị ngộp trong khói bụi thị thành thời siêu tốc ! .
  Chao !  tôi cảm thấy xót xa ..Không biết cho ai và vì ai !

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Hai " phương trời " cách biệt




                                                             Tuy gần mà ... xa !