Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015

như có như không






                                             Môi se dắt díu  đông  về
                                             Tim se dắt díu nhiêu khê_ cát lầm 
                                             Trăm năm  như có như không
                                              Như câu thơ lạ rớt nhầm vào tim

Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2015

Cây cầu quê nội

  Lần nầy về quê nội tôi không đi con đường ngày xưa đi học mà đi đường lộ mới - con đường  có cây cầu mới " nối những bờ (không) vui "- kề bên những mái lá nghèo nhưng từng có được đồng vô đồng ra nhờ buôn bán lặt vặt hai bên bến phà đưa khách qua lại .
 Tôi ghé thăm nhà các anh chị con nhà bác - hiện nay cái quán nhỏ phải chịu núp dưới dạ cầu .
  - Bận rày bán khá hôn chị Sáu ?
  - Ôi trời ! từ ngày có cây cầu thì có bán buôn được chi đâu ; chỉ loanh quanh mấy ngôi nhà xóm nầy mua qua mua lại của nhau ...

Tôi ngó mấy cái quán nghèo lèo tèo dọc hai bên con đường nhựa lớn nối liền cây cầu khá hoành tráng mà nghe lòng nao nao . Có cây cầu nầy thì người ta có thể đi từ thành phố nội thị  để về các huyện thì rất tiện vì lộ trình mới theo đường chim bay nên ngắn hơn rất nhiều . Như trường hợp của tôi mọi lần đi về quê nội phải mất gần cả tiếng đồng hồ thì bữa nay chỉ còn tốn có 20 phút thôi . Cây cầu hoàn thành kéo theo đường sá trải nhựa láng o mở rộng - ngó hình thức quê nội thiệt là ...đổi mới ; thiệt là "thay da đổi thịt "lắm lắm ..Cây cầu là tiền đề thành công cho các chủ đầu tư ...
  - Vậy mà em tưởng có cầu có đường hoành tráng  thì ...kinh tế khá hơn chứ ..
  - Ối ... thấy vậy chứ ...
Chị bỏ lưng chừng câu thành ngữ quen thuộc vì chị biết tôi đã thừa hiểu đoạn sau rồi !






  Nhìn nét mặt đượm buồn của chị sáu , tôi tự cảm thấy hổ thẹn cho sự suy nghĩ non nớt nông cạn của mình quá . Bởi vì  tôi cứ nhìn cái hình thức bên ngoài mà đánh giá cả toàn cục . Tôi cứ luôn nghĩ con lợn có béo thì lòng mới ngon !Không ngờ rằng con lợn tuy có béo nhưng do uống thuốc tăng trọng thì lòng của nó có khi còn đắng nghét!

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2015

Biết đâu...

                                   

                                   Biết đâu - thấy dzậy không phải dzậy 
                                   Biết đâu _cũng là ngộ nhận thôi 
                                   Có khi lửa đã phủi rồi 
                                   Còn nghe vết sém thiêu lời nước non
                                   



Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Lòng vòng ...


Dìa Saigon - dìa Bếntre !
Loay hoay một kiểng hai quê lòng vòng
Lơ  quê nào cũng không xong
Thôi đành lụi hụi  lòng vòng xuống - lên












Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

QUÊ TÔI ...




Tôi trở về sau một chuyến đi .
 Gần vào địa phận tỉnh nhà lòng tôi bỗng rộn ràng .
Mùi không khí êm dịu  ..
Mùi sông nước man mác  ..
Mùi cây trái thơm ngọt...
Mùi đất bùn ngai ngái  ..
Tất cả đã guộn lại xộc vào mũi tôi , xộc vào lòng tôi ..Và tạo một chất nồng nồng lên mắt tôi . Y như cách đây mấy chục năm có lần tôi cũng có cảm giác nầy sau hơn  nhiều năm xa xứ .Thực ra hồi đó tôi chỉ xa quê có hơn chín trăm cây số  - mà theo cách diễn tả nhớ thương của tôi thì dễ có người sẽ hiểu lầm rằng tôi đã đi tới bên Tàu hoặc bên Tây  cũng nên .

Tới một ngả ba , dẫu biết chắc rằng sẽ quẹo phải ,vậy mà chúng tôi cũng dừng  lại và hỏi một người đàn ông đang đứng trước hiên nhà :
  - Anh ơi cho hỏi đường nào về cầu R.
  -Quẹo phải , quẹo phải ..! Nhớ đừng chạy nhanh quá coi chừng bị bắn tốc độ à nhen ..!
 Thật là một câu trả lời nhiệt tình  hơn cả sự mong đợi , làm tôi lại nghe ngập tràn xúc động :
  - Đúng là dân quê mình thân thiện nhiệt tình tốt bụng !


 Qua cầu R. tôi cũng muốn dừng lại trên cầu để hít thở cho căng ngực  cái không khí trong lành của con sông T. , để nhìn cho no mắt cải dòng sông êm đềm , hiền hòa mà bát ngát mênh mông gió mát ,  cái dòng sông " chở đầy nước ngọt phù sa " , đã tưới tẩm cho vườn dừa quê tôi xanh tươi mát rượi .... Nhưng rồi vì tôi lại sợ mọi người cho rằng tôi làm dáng yêu thiên nhiên , rằng là kẻ không bình thường , ... Nên thôi .

 

Dù không khát nước nhưng vì muốn thưởng thức không khí "quê xưa " nên chúng tôi dừng lại ở một quán nước khá đơn sơ ven đường . Cô chủ quán đem nước " rau má " cho chúng tôi và cười cười hỏi :

   - Anh chị đi hành hương về à !
Chúng tôi nhìn bộ dạng bụi bặm của mình và hành lý nặng oằn trên lưng con ngựa thồ cà khổ mà không khỏi  cười đồng tình ; nên gật đầu :
  - Dạ phải !
Cô ấy quay vào trong quầy đem nước ra và rồi trở vô đổi đĩa hát .
Một giọng ca trầm thật ấm thật truyền cảm đang hát bài " Hai lối mộng " .
Tôi rùng mình  :
  - Hát hay quá !
  Và tôi nhận ra giọng mình run run  như muốn khóc :
 - Sao giọng ca áo não dữ vậy trời !
Cô chủ hưởng ứng :
  - Đó là Đ. N. hát đó chị
Rồi cô thân thiện nói tiếp :
- Hay là anh chị ngồi nghỉ nghe nhạc  cho thiệt hết mệt rồi hãy đi  nha !
Một lần nữa tôi lại muốn khóc -hạnh phúc vì nghe êm ái trong lòng .

  Ôi! dân BT quê mình sao mà tình cảm đến vậy !
   Ôi !  BT quê mình sao mà dễ thương đến vậy !

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

"Nhìn những mùa thu đi ..."


 Bữa giật mình - đã cuối mùa nhan sắc
Rồi mùa thu cũng lên tiếng tạ từ
Thì sá gì ba cái chuyện thực hư
Mây mỏi cánh bỗng khiêm nhường rơi lệ

Được và mất - đã đời - thôi mặc kệ
Mặc phù vân mặc cả với vô thường











Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2015

mưa ngày sinh nhật


Hôm nay trời bỗng mưa nhiều
 Hồn ta dờn dợn ít nhiều bâng khuâng
 Ngó trời - trời mưa trùng trùng
Ngó gương lại thấy ...
thấy.. lòng hơi se

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

pha ( xác ) trà

trà Thiết quan âm
trà Pu'er
trà Phổ Nhĩ
hay
 gì gì trà ...đi nữa

dù ngon mấy
khi đã hết cốt rồi
nếu
 cứ tiếc (xác ) trà
 mà
cứ châm nước mãi
 thì
 nước trà sẽ nhạt dần
 nhạt dần
.......
 trắng nhách

và dĩ nhiên vị trà sẽ
lạt thích
đến vô duyên

Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015

Vừa nhẹ vừa nặng



Mua trái cây xong , vừa ngó lui tôi chợt trông thấy một cây người vừa đổ xuống ở góc hiên của ngôi nhà vắng chủ bên kia đường . Tôi đi qua để kịp đỡ dậy một bà cụ - người đen đủi gầy đét ; tóc lơ thơ như bị hói ; miệng thì móm mém khô héo . Cặp mắt đục lờ đờ mở ra cùng với nụ cười gắng gượng :
- Cám ơn cô !
 -Bà ...bị ..sao vậy ?
- Tui đi ra đứa cháu ở ngoài chợ LH để xin tiền ...đi bệnh viện ...Tới đây tui mệt quá ...Tui không sao ...
Tôi nhìn chiếc xe đạp nằm lăn kềnh bên cạnh . Sườn  xe nhem nhuốc đen xỉn vì không còn lấy một miếng sơn nào ( để làm ...thuốc !!!) . Cái miếng che sên không có .Cái yên xe bị nứt . Tay thắng chỉ còn một cái vẹo vọ ...Mọi bộ phận của chiếc xe đạp trụi lủi nầy thiệt là ..."hài hoà " với nhau . Thiệt , trong đời tôi chưa từng thấy một chiếc xe nào kỳ cục hơn . Thời bây giờ mà còn có người đi lại bằng một phương tiện cùi cọc như thế nầy thiệt là không tin nổi .Nhớ lại cách nay mười năm tôi đã đi dạy bằng chiếc xe đạp tử tế hơn gấp nhiều lần chiếc xe nầy ...vậy mà tôi còn vô cùng tủi thân và mắc cở ...Thế mới biết mình khổ thì còn có người còn khổ hơn !
- Bà bị bịnh sao ... ?
 Không biết vì mệt hay vì tủi thân mà bà không trả lời , chỉ đưa tay áp lên ngực và lắc đầu và ứa nước mắt
Còn mấy chục trong ví tôi đưa cả cho bà và đề nghị bà đi xe ôm . Bà nhận tiền rồi chỉ chiếc xe và nói tui đi được mà , tui nghỉ mệt chút rồi đi ..Tui đội ơn cô !
Có mấy chục bạc mà bà tỏ vẻ cảm động và cảm ơn quá lời khiến tôi hơi ngượng và hơi xót .
Có phải bởi  vì bà quen miệng đãi bôi hay vì nỗi khổ cực quá sức chịu đựng đã khiến cho bà tủi phận đến mức cay đắng ...
Tôi dựng chiếc xe đạp lên cho bà . Bà chào tôi , cảm ơn lần nữa rồi ì ạch cùng chiếc xe đạp  cà khổ len lỏi vào dòng xe chảy ..trên đường

Tôi nhìn theo ...lòng vừa nhẹ lại vừa nặng ..
 

             

Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015

EM năm ngoái

                                                                      Viết cho KM


                                                        đưa em về cõi hư không
                                                        lòng ta dã dượi -
                                                        lời không ra lời
                                                         hư hư -  lơ lửng
                                                         hững hờ
                                                        thương em năm ngoái -
                                                        ngù ngờ                                                      
                                                        mình ên

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

BỞI ...VÌ ...

     
    Khi bị  té nhào xuống nước tôi mới hay mình vừa hụt chân vì cứ mãi...bước tới và bước ( mà không có bộ não điều khiển ,,,)
 Thì ra khi mãi " theo đuổi ' mấy ngọn rau muống non mướt trắng nõn ở chấp chới ngoài xa tôi đã không nhớ rằng tôi đang đi dưới nước , không  kể gì các " nguy cơ " đang rình rập với mình . Chẳng hạn như cú sụp chớn vừa rồi tôi có thể ...uống nước và ..có thể "đai " như chơi .

 Nhớ hồi đó má kể lại vụ tôi hồi năm tuổi bị té ao uống nước căng bụng cũng vì ngồi ở bờ  mà cố chồm ra xa cố với hái cho được cái bông súng . Hong biết mạng lớn thế nào mà cô bé tôi đã được "phát hiện " nhờ mái tóc đang xấp xải trên mặt nước , được xốc nước và được cứu sống .
   Giờ nhớ lại thấy hình như tôi và cái bông súng  có một nợ nần tiền kiếp gì  .Bởi kiểm tra lại thì hình như tôi đã vài lần bị tai nạn vì mấy vụ có liên quan đến bông súng . Nhưng lần nầy may mà không phải bông súng ...và  nước chỉ tới ngang lưng ...; tuy vậy tôi  cũng có hớp được vài hớp nước !

   Thiệt không hiểu tại sao tôi cũng chẳng sợ cả đỉa nữa trời ạ .Đúng ra , lúc vừa lội một chân xuống cái hồ nước gần như là không chảy vì dày đặc rau muống và lục bình tôi đã nghĩ ngay đến ...đỉa . Thứ nầy thì tôi sợ cũng tương đương với anh Tỵ và anh Tý nữa . Nhưng vì bướng nên cứ liều ...nghĩ thầm và hy vọng " dễ chi có đỉa na , giờ nó bị hóa chất diệt ráo rùi ",,,Thế là hăng hái hí hửng cứ để nguyên đôi vớ medi ( trị giản tỉnh mạch chân ) mà lội nước . Vả lại , vớ nầy có đặc điểm ôm sát chân nên tui cũng đở lo mấy anh đỉa bu bám ..Bảo hộ lao động thế là  ...là suya quá rùi chứ hả .
  Vậy mà ai có ngờ phu nhơn lại bị ...hụt giò ...Ai có dè phu nhơn té nhào như plongeong ...thiệt ngoạn mục và cũng thiệt là nhục ...!.Huhu
 Báo hại đôi vớ dính bùn tùm lum , mùi nghe cũng lùm lùm ...
 Khi lên bờ vào nhà tắm để tẩy sạch bùn ... ( trần ) xem xét thật kỹ mà vẫn rùng mình hoài vì ám ảnh câu hù doa - dù đã từng nghe lâu lắm hồi năm nẳm - của dì Út
- Coi chừng đĩa mén nhen cưng ...
Huhu

Khi đã thiệt khô ráo và thiệt hết run thì tôi bỗng mới  nhớ lại cái lúc háo hức , xăm xăm lội ...tới ...tới ra ngoài giữa lạch (vì mấy cong rau hấp dẫn)  mà rùng mình mà hết hồn  cho cái ham thích vừa ngu muội vừa trẻ con của mình quá đỗi .
   Hihi...Bởi vậy càng nghĩ tôi lại càng thấy  tội nghiệp cho những con người có máu mê muội trong mình - như tôi chẳng hạn - bởi một khi đã đam mê rùi thì con người ta chỉ còn thấy -tuyệt đối và duy nhất  - chỉ có đối tượng đang huyễn hoặc , quyến rũ , hấp dẫn ,  lôi cuốn , ..tồn tại trước mắt mình mà thôi - tuyệt nhiên  không còn kể số  tới bất cứ cái gì , kể cả mạng sống của mình nữa , huống chi là sợ ...sụp chớn , đúng hôn ?!






Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

tụng lời bình yên




bình yên những sợi nắng mai 
bình yên giot nước lăn ngoài rìa sen 
bình yên em - cò nhỏ hiền ngoan
bình yên mặt nước - lang thang  sông dài
bình yên khói - quầng u hoài
yên nhiên trong bão - tụng lời ...bình yên



bình yên những sợi nắng mai 

bình yên giọt nước lăn ngoài rìa sen 
bình yên cò nhỏ hiền ngoan 


bình yên mặt nước - lan man sông dài 
bình yên khói - quầng u hoài 



yên nhiên trong bão - tụng lời bình yên 




Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

ĐÒ CHIỀU

           *************
đã qua một ngày bụi đỏ 
đã qua nhiều bến trầm mê 
đã qua ba đào sóng dữ
bến ơi đò chiều đã về...






Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

tôi...quên !

     Ở tuổi nhi nhĩ thuận nầy tất nhiên là tuổi phải quên , hay quên , dễ quên , muốn quên , vv,,vv
 Quên những cái bự sư trong đời như quên các " niềm đau dĩ vãng", quên hết những "niềm tin tương lai"
Quên những kỷ niệm mùi mẫn  " mỗi năm đến hè lòng man mác buồn ", như quên "có bao nhiêu ...60 năm cuộc đời "

Quên những cơn gió heo may đã từng làm cho lòng ta se thắt - cũng như quên một sáng tàn thu lại bỗng dưng da diết 'thương nhớ một người dưng '!
 Quên những cơn đau cảm định kỳ làm dấu mốc để tiếp theo sau đó ta nhìn ta xa lạ ngỡ ngàng, ...
 Quên những cơn gió đi lạc chợt làm vài cái hoa bỗng nở trái mùa - lúng liếng rạng ngời làm lòng ta trổi dậy niềm  riêng tư hạnh phúc
Quên những sợi tóc âm thầm buộc ta phải miễn cưỡng ( dối lòng )... rồi tự dỗ mình phải vì mình mà " đổi trắng thay đen "!
 .........vv,,,,,vv......

Thì sá gì những cái quên lẹt xẹt như nấu cơm quên cắm  điện hoặc cắm điện  rồi mà không bấm nút hoạt động
Hay như từ nhà trên xuống nhà dưới định uống ly nước , tới chừng xuống tới nơi thì chợt thuận tay dẹp cái ly hay lau cái bàn ...xong rồi lại đi lên trở lại nhà trên với cái cổ khô cháy !
Hay như quên thức ăn để dành phần cho mấy đứa nhỏ trong tủ ...đến hư luôn ( hihi )
....................................

 Nhưng ... cái quên sau đây thì thật là ...thượng thừa !
  Số là hôm kia tôi đi khám bệnh tổng quát .Ở trong phòng chụp Xquang phổi , sau khi đờ mi thoát y tôi lấy cái áo khoác ( của BV) định khoác vào ; nhưng  khi vừa xoay lưng lại thì ( lạy chúa ) trong nháy mắt bèn quên mất ... cái áo khoác ! Cho nên đáng lẽ  khoác cái áo vào thì tôi lại cầm im cái áo khoác trên tay ...Và tôi ...điềm nhiên đi ra ... (Ha haha..)
    Báo hại anh chàng bác sĩ phụ trách khá bối rối lắp bắp :
- Cô ơi ...cô khoác áo vào đi ạ .
Dĩ nhiên tôi cũng ...lắp bắp:
- Ô trời ...xin lỗi ...
Hihi...không có ai chụp dùm tôi tấm hình cái mặt tôi lúc đó chắc đỏ nhừ y sì quả gấc chín ! Huhu


Trời ạ !Dĩ nhiên là quê ...cả chục cục luôn !
Hihi...

 Dĩ nhiên sau đó về nhà tôi đã đãi ông xã và mấy đứa nhỏ một bữa ha ha ...no căng bụng  !



Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015


.THÔI MẶC TÀN PHAI ( vĩnh biệt thầy Trẫm )


                                                        ...Nhẹ nhàng như chiếc lá rơi..
                                                           Anh tôi chia tay cõi đời -
                                                           Vô thường - sá gì dâu biển 
                                                          Người ơi thôi mặc tàn phai !
                                                                                  15/7/2015

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2015

Đêm dài !



-  Trời ạ ! Cứ thức khuya thì biết đêm dài chứ cần chi phải "...yêu cho biết sao đêm dài ..."
- Dĩ nhiên rồi !
- Vấn đề là nếu cứ đêm dài kiểu như zầy thì có lẽ quỹ thời gian của ta sẽ dĩ nhiên ngắn lại 
-  Có một số nguyên nhân tạo ra đêm dài , Chẳng hạn như :
   Coi một cảnh phim cảm động cũng buồn thương chảy nước mắt dễ dàng rồi cũng dễ dàng đem theo vào trong mùng ..
  Đọc một câu thơ hoặc  câu văn  tình cảm lãng mạn cũng đủ làm cho con tim  cảm xúc và cũng trầm lâm " suy tưởng " rồi thổn thức rung động cả mấy tiếng đồng hồ - trăn qua trở lại trong mùng 
 Nhưng  có khi đọc một tin nhắn vui cũng làm ta tự tán hươu tán vượn rồi cũng ngập tràn  hân hoan và    tự nguyện thao thức !
   .........vv...và vv...

Huống hồ mấy cái tin khủng khiếp lẫn  thương tâm trên báo trên TV mấy bữa rày làm chấn động dư luận  cứ ám ảnh mình ...làm loạn tâm mình,  trĩu nặng lòng mình suốt mấy ngày nay

Số cừu ( vô định ) cứ bị mình kiểm tra - nói chung là có vẻ  nghiêm ngặt mà thật sự là khá lơi lõng - mỗi đêm . Cứ đếm chưa được trăm con thì trí mình lại bị chia bởi những hình ảnh đáng thương trong những bài báo ... !
Lại quay qua tập thở
Rồi niệm Phật ..
Rồi lại trở dậy uống chút  nước ấm pha mật ong ...

Len lén nhìn đồng hồ : hai giờ kém năm !
 Hừ ! Càng lo sợ mất ngủ thì lại càng ...mất ngủ thêm - có người bảo với mình như vậy mà
Thôi thì :
 Hãy lên nằm thật thoải mái  trên giường
 Hãy thưởng thức hương thơm của hoa mai chiếu thủy đang nở rộ  ở ngoài sân
 Hãy nghe tiếng nhạc sầu cô độc của con thằn lằn bên vách 
 Và , hãy thẩm định tiếng tượng thanh của chiếc xuồng máy đang cô đơn tì tạch ngoài sông .
 



Thứ Năm, 2 tháng 7, 2015

tiên tử




                                   Viết cho chị tôi 



Khi chị tôi nói chị tôi thích hoa tiên tử
 Chắc ai đó sẽ buồn cười  khi biết được.. nguyên nhân
Ai chẳng có một mối tình để tập tành làm thơ ...ráp chữ 
Như chị tôi với người - đã một thuở tình nhân

Một ngày nọ có vài câu thơ lạc chợ
 Vô tình lạc cõi tim nàng - trái tim ngủ quên của chị tôi  ..
Chị tôi - bỗng thiếu nữ - chào đời cùng  hoa tiên tử nở
Ngỡ  như mùa xuân đang bơi ngược tặng người

 Nhưng thiệt cuộc đời cũng chỉ là mơ và tình chỉ là một bài thơ có nhan đề  ngộ nhận
Để rồi nơi cõi trần nầy lại có thêm một trái tim lận đận
Giấc mơ tình yêu chưa kịp chín  nồi kê
 Ôi ! Cuộc tình nào mà không tự hào được mang danh số phận ?!
.


Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

loanh quanh... !

                                           


                                               " bảy mươi chưa gọi là lành "                            
                                                 huống "nhi nhĩ thuận" - loanh quanh dại khờ
                                                 mây trôi ngạo nghễ  lững lờ
                                                 sông , dẫu nghi vọng - vẫn chờ bóng mây !








Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

tiếng đò...


Khẽ khàng tách vỡ nắng trưa
 Tiếng đò huyễn hoặc - võng đưa sóng buồn...
  Âm ba  làm nhớ Hàm Luông
Nhớ Thạnh Phú ..nhớ Giồng Chùa ... Bến Dinh..
........................................
 Nhớ xà quần , nhớ loanh quanh
Nhớ năm ngoái ..nhớ ...tròn quinh  năm nầy
...................................
 Nhớ người vừa nắm bàn tay
 Bàn tay vừa trở  vừa hay  mất người ...




Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

tôi ...đổ


 
      Nhỏ bạn tôi phán là tôi đã bị đổ ...rùi !
 Theo ý chủ quan của tôi thì đổ tức là bỏ đi ,là không được đứng vững , là không còn chỗ dựa , là gục ngã , là  không chống chọi nổi , là  không tồn tại , là chuyển sang một trạng thái tệ hơn , ...
   Nói chung nghe chữ đổ là đã muốn đổ ..rùi .
   Như là ..., đổ lá , đổ gục , đổ đốn , đổ nợ  , đổ bệnh  , ..

   Nhẹ nhàng mà không kém phần kinh khủng thì là má đổ , ngực đổ , mi đổ ...Những cái nhẹ nhàng nầy nó như những tên quân du kích - nó thấy ta mà ta không thấy nó - cho tới một ngày khi ta chợt thấy nó thì ta đã ...xong ( un bon final ) .

    Hihi ...thế mới biết có những cái vô cùng nhỏ nhoi ( ! ) mà nó có thể làm đổ ( có thể ) cả những cái vô cùng đồ sộ .

Như ...........................
Như ..............................
Và , .. như một vài câu thơ đơn giản  quần chúng ( public ) nhưng nếu ta vô tình tô vẽ theo ý cảm chủ quan riêng tư thì  nó có thể trở nên bất chợt nguy nga . Mà nếu ta vô tình lượm cất nó trong nhà - hihi có khi dấu kỹ trong tim nữa - Thì một ngày nào đó nó bỗng biến tướng trở thành phản trắc - không còn nguyên trinh tinh khiết buổi ban đầu , và ta chỉ có thể kêu trời rằng ta đã nuôi ong tay áo - Bởi vì nó sẽ thâm nhập và làm chủ trái tim ta ... rồi nó sẽ " mỹ nhân kế " , " tình cảm kế " , thi vị kế , vv...kế để mà làm ĐỔ  cả tinh thần ( vốn đã kém minh mẫn trong một thân thể thiếu tráng kiện ) của ta nữa !!!

  Hu hu ...dù đã biết nói vậy , biết nghĩ vậy ...,
  Nhưng cái tệ hại nhất ở đời nầy là nói được mà làm không được .
  Bởi bộ óc có chức năng nhớ  , nhưng con tim lại cũng đã chứa sẵn chức năng quên !!!

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

Góc nhìn hạnh phúc ...




 Như hạnh phúc nhỏ nhoi của căn nhà nhỏ miền quê là có được bụi chuối sau hè , cây cau trước ngỏ .
  Như hạnh phúc mong manh của con sông là có được hai buổi nước lớn nước ròng
Như hạnh phúc đắng lòng của một bông hoa là được đơm bông quá thì con gái 
....................

 Thì hạnh phúc - ngông cuồng - của trái đất 
 ( a ha  )
 - hình như -
 lại  chỉ là 
được  quay những vòng quay 
ngược lại !


Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2015

Sao má vẫn khắc khoải nụ cười ?

Chúng con về đủ rồi má ơi
Sao má mãi khắc khoải nụ cười
Vẫn mãi ngóng trông và xa vắng
Phải chăng đời má thiếu niềm vui

Hôm nay ngày giỗ má , má ơi
Mấy đứa tụi con mất má rồi
Dẫu đã lớn ngồng - đầu đã bạc
Mà như gà con lạc mẹ thôi

Ngày xưa bởi má như gà mẹ
Xơ xác tảo tần chíu chít con
Hoa khôi một thuở tàn phai lẹ
Vì tụi con nên má phải héo mòn

Con khấn lời con má có hay
Hồn má về nương theo khói bay
Có con bươm bướm vờn di ảnh
Và khói nhang làm mắt con cay ...




Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

Vũ điệu của nước ...mắt

cho KM



Nước mắt của con người nói chung thật là kỳ diệu

Nó có tác dụng rửa mắt khi có bụi bẩn bay vào .
Nó còn làm cho mắt của chúng ta không bị khô mà còn long lanh
.......................

    Trong nước mắt theo như nhà bác học Fleming thì nó có chứa chất kháng sinh . Và ông ấy đã phát hiện ra điều nầy trong lần đang làm thí nghiệm khi  người yêu tới thăm - ông vô tình làm người yêu khóc và cũng  vô tình để rơi vài giọt nước mắt vào trong ống nghiệm - và nơi chỗ nước mắt rơi ấy đã làm ức chế sự sinh trưởng của  một số vi khuẩn - làm tiền đề cho việc chế tạo ra chất Penicilline sau đó .


    Nhưng về mặt tâm lý thì nước mắt có cả một nhiệm vụ cực kỳ vĩ đại
Khi người ta vui mừng - người ta hạnh phúc thì cô nàng  nước mắt nầy cũng lập tức chạy túa ra khoé mắt tung tăng reo hò  . Những lúc nầy nó có nhiệm vụ thăng hoa mọi niềm vui sướng
 Nhưng , đáng kể nhất  là khi người ta đau thương , buồn khổ thì những giọt nước mắt nó lại cứ  lặng lẽ ...tuôn chảy ..liên luỷ !
   Phải chăng những lúc đó  nó chỉ mong làm một việc cao cả duy nhất là làm trôi đi các nỗi u sầu cho chủ nhân của mình mà thôi ?!

 Ngày xưa Fleming phát hiên ra nước mắt làm mất đi sự sống của vi khuẩn
   - nhưng ông lại quên không  nói rằng nó cũng làm  chết dần sự sống của một trái tim .


                                

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2015

mong đợi - ngậm ngùi



Ngày tháng ơi cứ bình thường trở lại
Cứ trôi nhanh hay chậm chẳng hề gì
Cứ giỡn đùa cùng thế gian tệ bạc
Cứ mặc tôi vật vã ngắm đời trôi

Tâm trí ơi cứ bình thường trở lại
Hai là hai một là một ...chắc vậy rồi
Đừng khe khắt đừng xuê xoa quá thể
Mọi sự rồi cũng mộng huyễn mà thôi

 Đêm sáng ơi hãy bình thường trở lại
Ngắn dài thêm cũng chẳng để làm chi
 Khi mắt ta cứ mở thi cùng đêm duỗi
Khi tai ta cứ thám thính nhu mì

Trái tim ơi xin hãy bình thường đập nhịp
...................................
Và lòng ơi xin  hãy bình thường bao dung





Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015

Chợt một chiều ... !




Sự đời quả là phức tạp .
Một bữa nọ ba  bạn già gặp nhau . Sau nửa thế kỷ thâm niên tuổi tác cộng thêm nhiều biến cố trong đời đã dập vùi tan hoang nhiều thứ ; làm xiêu lệch một mớ quan điểm một thời hoàng kim thiếu nữ - hôm nay các NHỎ bạn tôi đã như một cái chong chóng quay vù vù kim chỉ nam của phương châm sống.

-Có khi một cơn bão đi qua rồi thì tuy cây cối xiêu đổ, cảnh vật tiêu điều hư nát - nhưng đằng sau sự phá hủy toàn bộ đó thì là một sự hư hao dễ chịu -
- Hừ ...
- Hihi...vì bởi có khi biết đâu  nhờ cơn bão vô tình giúp ta  xóa sạch tàn tích tệ hại và hợp lẽ xây dựng toàn bộ cái mới - tân kỳ hơn chăng
Nhỏ bạn tôi nói  như thế để thú nhận nỗi lòng tan nát sau cơn bão lòng dữ dội

 Vừa muốn yêu vừa muốn dứt - tấn thoái lưỡng nan- không đủ can đảm để tiếp tục éo le mà cũng không đủ can đảm để dứt bỏ nồng cháy . Nên khi 'đối tác ' đã thưa dần thư từ thưa dần lên lạc thưa dần lời lẽ yêu thương thì dù trong thâm tâm đau khổ nhưng nhỏ lại mừng và thầm cảm ơn " tình phụ "
- Ừ phải ! trong cái rủi có cái may ...Ta phải cảm ơn sự  bạc bẻo . Chẳng phải đó là thứ thuốc trợ lực cho những người quáng gà yếu đuối như ta sao ???

-Còn mi - một con mọi một là một hai là hai thì sao nhỉ ??
- Ta bây giờ thì  hình như một có khi là một rưỡi ...
 - ,,,và hai có khi cũng là một  rưỡi ?!
 -Hi hi..có nghĩa là tùy duyên mà ( ... ) biến...

Phải chăng theo năm tháng thì mọi thứ đều phải thay đổi cho hợp với quy luật của lẽ vô thường!

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

Những nụ cười hoa râm ...

thân yêu cùng "tứ 1 "





Nửa thế kỷ thăng trầm
Sĩ số đầu bốn lăm
Lang bạt và rơi rụng
Giờ chỉ hơn hăm lăm ..

Cứ mặc kệ thăng trầm
Vẫn bồi hồi " tháng - năm "
Lục thập nhi nhĩ thuận
Rủ nhau cười... hoa râm  !

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

Cát đằng ...










                                                        Cát đằng núp bóng bên tường
                                                        Nhẩm bài thơ cũ - tiếc thương vô vàn
                                                         Nát đá đành cũng phai vàng
                                                        Nước non đành cũng cũ càng  - nước non

                                   






Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Ngày đi ...đêm tới ...



...còn chút hao gầy... 



nỗi lòng của bậu ...

                  Viết cho K.
Nỗi trưa bùng vỡ  tiếng ve
Nỗi lòng câm nín  trong taxi  buồn
Bên ngoài nắng đổ - sao tuôn
 Bên  trong mưa đẫm - con tim nát nhầu
Tình lưng chừng cạn..- ví dầu
 Ầu ơ ...-  bậu cứ trong sầu ngoài tươi
                                   

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

...một giọt mưa


     Sau vài ba cơn mưa đầu mùa cây lá chợt giật mình reo vui  , Cây xoài của nhà tôi lật đật thay lá non  . Mấy cây cỏ dại cũng kịp lăng xăng  mọc vội xôn xao bên hè . Mấy chú cún không còn mỗi trưa tranh nhau đào ục rồi vùi mình trong đất ngay dưới gốc xoài để tránh nắng - nếu chậm mưa chỉ vài ngày nữa thôi thì chắc mẫm cây xoài sẽ bị bật gốc vì lòi rễ . Cây chè sắp thành củi  đã cũng cục cựa nứt ra hai cái chồi xanh non mướt . Ông xã nhà tôi thì lúi húi lo ương cây để trồng cho kịp ...mưa tiếp !Các cây hoa dại dọc bên đường đi bộ cũng tí tởn nhảy nhót ...chia sẻ nỗi mừng với tôi
Mặt trời dịu hơn
 Bầu trời mát hơn
Dòng sông chẫm rải mà rạng rỡ hơn

   Và tôi ..
 Đã cũng từng chờ  ...
khao khát một giọt mưa ...




















Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Ảo giác...!



Hạt sương ...
Ở một góc nhìn nào đó
tình cờ
 (trong một sát na mầu nhiệm )
hạt sương
bỗng
long lanh
 - kim cương


ta cứ muốn đứng im như thế
để
mãi
nhìn
viên kim cương
- của- riêng- ta

 Để rồi
 có một sat na
(cũng nhiệm mầu như đã ..)
 ta lại..
giật mình thảng thốt
....

 Ô kìa...
ô kìa ...!
chỉ là
 một giọt sương ...

vẫn ...
 đang long lanh ...!

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

Hoa ơi ...!

Hôm qua về thăm nhà cũ : ngạc nhiên đến cảm động.. đến xót xa khi nhìn thấy cây mai ( lỡ mùa ) mà mình lảy lá hôm trước tết - dù héo hon- đã vẫn nở hoa vàng rộp . Không thể không bùi ngùi khi nhìn những cánh hoa ...xơ xác - mõi mòn chờ ...chủ nhân về thăm ! !! Hoa ơi ...
***
nầy lời ta tạ ơn hoa 
những âm thầm đợi - chờ ta ngày về
mà .. dường như  ai ... đã lỗi chữ thề
nên ..dường như ...em đã cũng xác xơ điệu gầy..



Thứ Tư, 1 tháng 4, 2015

Lời đá cổ sơ


lòng buồn như đá cổ sơ
như mây tro xám đợi chờ cơn mưa
nao lòng - ngó lại hình xưa
khá khen định mệnh- khéo đùa chữ ".. thương "


mơ lời có cánh yêu thương 
trái tim ngu muội chọn đường lầm than...





Thiệt ra là tấm hình nầy tôi chụp hồi tháng 3 năm ngoái , mà hôm nay tôi lại thèm ngó lại , dù mỗi lần ngó hình tôi lại một lần nghe tim thắt mạnh ( dễ sợ ! ) - rồi sau đó con tim cứ ở trạng thái nhoi nhói trầm lâm  .Đây có lẽ là tấm hình đáng nhớ trong cuộc đời tôi ; hay chí ít nó cũng là một phần kỷ niệm ở cuối đời tôi - bởi vì nó đánh dấu hai mốc thời gian là hai dấu ấn trong trái tim tôi .
Hihihi một mình thì thường là buồn - không ai muốn ...
Nhưng mà  có khi ..khi cần một mình thì ta nên một mình !( ý nầy tôi học của tác giả Thái Bá Tân đấy !)

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

CẢM ...NẮNG !


Ta cảm vì say nắng
nhưng đừng tưởng rằng vì say nắng mà ta bị cảm
mặc dù ta thật sự bị cảm vì ...say nắng Biểu tượng cảm xúc smile
* * *

dễ sợ thay cho cái nắng tháng ba
dẫu là nắng miền nam - đại diện - nắng saigon hừng hực -
giống như bao người ...
đã từng say nắng !
dẫu bầu trời vẫn xanh
dẫu em lvẫn là mắt biếc
.