Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2021

Một mình lan man

    Sáng nay mình lập lại thói quen đi thể dục . 

Và bắt đầu chương trình đi thể dục một mình !
 Đường làng quen thuộc mà xa lạ - xa lạ mà quen thuộc -
 Cũng đã gần ba năm mình không đi lại đường này rồi !
Cảnh cũ mà xa lâu thì thành lạ thôi . 
Con người ta mà vắng thăm hỏi vắng gặp gỡ thì lâu dần cũng thành " không quen " . Xa mặt thì đương nhiên phải cách lòng là vậy !

Chợt thấy cây bần trổ hoa trắng xóa đứng lẽ loi ven sông . Vui và buồn . Vui vì tình cờ thấy lại cái cây thân thuộc từ thuở nhỏ giống như gặp lại bạn cũ ngày xưa   . Buồn vì nó gợi cho mình nhớ ngoại . Cây bần là cây đặc trưng ở quê ngoại .Mỗi bận về thăm ngoại cây bần chào đón mình  từ ngoài đầu dòng Rạch Mỏ. Và khi giã từ quê ngoại thì cũng  chỉ có cây bần là hình ảnh cuối cùng trong mắt mình trước khi khuất bóng của ngoại

Suýt nữa mình dẫm lên cái dây hoa  rau muống mọc lấn ra đường đi . Hoa cũng đẹp và rất dễ thương . Nhưng mấy ai đứng nhìn nó chỉ vài giây để khen thầm vẻ mộc mạc quê mùa đầy duyên thầm của nó . Khi trồng mà  lỡ  để rau muống ra hoa thì người ta lại vô tình cắt bỏ không thương tiếc . Âu cũng là cái phận hẩm hiu của một loài hoa …

Căn chòi hoang sơ mọc trong một cảnh vườn hoang vu ở bên đường bỗng làm mình nhớ tới những câu truyện liêu trai của Bồ Tùng Linh mà mình đã rất ghiền đọc hồi nhỏ . Bỗng nghe nao lòng quá đỗi . Bên kia thành phố loại một sao lại có những cảnh điêu tàn như vầy . Bên trong một thiên đường sáng lạn  sao lại còn sót nhiều  mảnh đời tối tăm ?!

 Nhiều đám dây leo hoang dại mọc phủ kín một số cây cao thân mộc . nhiều cây bị dây phủ kín không ai còn nhận ra tên gọi ban đầu của nó nữa . Nhiều cây bị chết khô và lại tiếp tục  làm trụ đỡ cho dàn dây leo mất dạy kia luôn . Có ai ngờ cái dây yếu mềm quặt quẹo kia lại có thể khống chế cả một cây cổ thụ to lớn như thế  nầy  .
-          Thì đó ! có ai ngờ nhà Trụ hùng mạnh lại suy vong về tay nàng Đắc kỷ liễu yếu đào tơ …?!
-          Vậy  mới hay sức mạnh không hẳn nằm ở bề ngoài dũng mãnh …
-          Và .. rằng sự tồn tại của một vật thể còn tùy thuộc vào quá nhiều yếu tố ..
-          …hữu hình và …siêu hình ..
-          E …hèm …

Ngang một nhà có nuôi nhiều chó . Chúng ùa ra sủa thị uy . Mình hoảng hồn cầu cứu bà chủ đang quét sân gần đó :
-          Chị ơi la chó dùm em với …
-          Ki..ki..
Rồi bà trấn an tôi :
-Không răng ..không răng …mô !

      Tôi bỗng nhớ tới một câu truyện vui cười “không răng mô“ và bật cười một mình :

      - Chó răng đầy mà cứ bảo là không răng …Hi hi 

Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021

Chống tay đứng dậy

 

                     Gục ngã sau chấn động 

                     Của bão giông vô thường 

                     Vâng lời khuyên yêu thương 

                     Tôi chống tay đứng dậy 

          

                      Có tiếng chim rối rít

                      Hòa âm tiếng mưa rào 

                      Sống - nghĩa là chấp nhận 

                      Mỉm cười dầu đớn đau !

Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2021

Cháu nội


- Sáng mai mình đi bắt ốc sên nha, bà nội nói với Thì Là
- Bắt cho con chơi hả nội, Thì Là hào hứng hỏi
- Không , mình sẽ thả nó xuống bờ sông, bà nội trả lời
- Sao vậy nội?
- Nếu không nó sẽ ngốn hết mấy cây cải non của bà nội
- Rồi nó ra ngoài đó nó ăn gì? Thì Là giương to mắt
- Thì nó ăn mấy cây lá ngoài bờ sông thiếu gì...
- Mấy cây lá ngoài đó cứng lắm, nó sẽ ăn không được đâu bà nội ơi...
- Nó phải ráng ăn thôi. Chứ nó ăn hết rau cải của bà nội rồi bà nội lấy gì ăn... Bà nội hơi bối rối
- Bà nội ơi bà nội ra chợ mua rau cải về ăn... Chứ con ốc sên nó không có tiền mua rau đâu...
Bà nội chưa kịp có phản ứng trước ý kiến ngồ ngộ của Thì Là thì Thì Là nói tiếp :
- Bà nội không cho nó ăn nó sẽ chết đó...
- E hèm... Bà nội bối rối tiếp tục
- Con ốc sên nó cũng giống như con người đó bà nội, nó cũng có sự sống... Thì Là buồn buồn ra mặt
- E hèm.. e hèm..., bà nội e hèm liên tục..
Và, haha ...
Bởi vì lúc này bà nội đã bối rối toàn tập 🙂

Thứ Tư, 20 tháng 10, 2021

Lá rơi

 Nhẹ nhàng như chiếc lá rơi 

Chàng đi vào cõi xa mờ 

Trần gian em tìm đỏ mắt 

Tìm đâu 

Tìm đâu 

Mình ơi... 

Thứ Hai, 23 tháng 8, 2021

Chờ " thiết quân luật " !

    Đang  ngủ thì chân minh bị chuột rút dữ dội . Khóc từ trong mơ. Giật mình dậy càng nghe đau khủng khiếp - như ai đang rút gân chân mình vậy. Vừa rên mình vừa cố gắng ngồi lên và lấy hết sức bẻ cong bàn chân -  theo cách mà mình đã đọc trên mạng. Sau  nhiều phút vật vã - và vả cả mồ hôi lẫn nước mắt - thì cái chân mình mới chịu dừng biểu tình phản đối! 

   Phải!  Cô  nàng lên án mình nguyên ngày hôm qua loay hoay sắp sắp xếp xếp rau rau cải cải cá cá thịt thịt. .. chuẩn bị cho mấy tuần "thiết quân luật "sắp tới không được phép ra khỏi nhà.  Ừ làm thì phải làm thôi. Nhưng sao mình lại không nhớ tới cái chân bị giãn tỉnh mạch mà mang cho cô nàng đôi vơ nhỉ?  Bởi vậy cả mấy tiếng đồng hồ đứng, đi ,đi đứng mỏi nhừ thì tất nhiên tối lại cô nàng nổi trận lôi đình với minh là phải lắm , hic !

Khô nước mắt rồi mình vuốt ve xin lỗi cô nàng rồi bật cười cho cái đãng trí lão thành của mình. 

Hết đau tự nhiên nghe hạnh phúc lạ thường.

 Thế mới biết hạnh phúc chẳng phải ở đâu xa. Được cái mong cầu.  Hoặc dứt bỏ được sự khổ sự phiền, làm lòng ta nhẹ nhàng thì ta gọi là hạnh phúc .

Chắc là đúng rồi !




Thứ Hai, 22 tháng 3, 2021

tôi về

Tôi về đường vắng bóng lau
Biệt thự biệt phủ chen nhau rỡ ràng
Chân  lạ đường nhựa ngỡ ngàng
Nghe thèm chút bụi  đường làng ngày xưa
Đâu đây sót chút hương thừa
Có con chim nhỏ cũng hùa thở than