- Bắt cho con chơi hả nội, Thì Là hào hứng hỏi
- Không , mình sẽ thả nó xuống bờ sông, bà nội trả lời
- Sao vậy nội?
- Nếu không nó sẽ ngốn hết mấy cây cải non của bà nội
- Rồi nó ra ngoài đó nó ăn gì? Thì Là giương to mắt
- Thì nó ăn mấy cây lá ngoài bờ sông thiếu gì...
- Mấy cây lá ngoài đó cứng lắm, nó sẽ ăn không được đâu bà nội ơi...
- Nó phải ráng ăn thôi. Chứ nó ăn hết rau cải của bà nội rồi bà nội lấy gì ăn... Bà nội hơi bối rối
- Bà nội ơi bà nội ra chợ mua rau cải về ăn... Chứ con ốc sên nó không có tiền mua rau đâu...
Bà nội chưa kịp có phản ứng trước ý kiến ngồ ngộ của Thì Là thì Thì Là nói tiếp :
- Bà nội không cho nó ăn nó sẽ chết đó...
- E hèm... Bà nội bối rối tiếp tục
- Con ốc sên nó cũng giống như con người đó bà nội, nó cũng có sự sống... Thì Là buồn buồn ra mặt
- E hèm.. e hèm..., bà nội e hèm liên tục..
Và, haha ...
Bởi vì lúc này bà nội đã bối rối toàn tập
Cô bé này có đôi mắt của một nhà tư tưởng. Đấy là đôi mắt nhìn thấu bản chất moi việc!
Trả lờiXóaA ha ! ông bạn tui nhận xét cũng hơi bị đúng đó nha ! Con bé này không biết nó học ở đâu mà đôi lúc phát biểu mấy câu làm bà nội nó hết hồn luôn !
Xóa