Thứ Hai, 24 tháng 10, 2022

TÔI KHÔNG THỂ

Nhà tôi ở cuối nguồn nước máy
Nên phải xài máy bơm trợ lực 

Hôm qua nhà máy cúp nước 
 Máy bơm nhà tôi vẫn chạy tốt 
Mà các rô- bi- nê trong nhà tôi vẫn lì lợm
Không rỉ ra được một giọt nước !

Ngoài sông triều cường đang dâng 
Và nước sông đang mênh mông ...
Nhưng tôi không thể 
Ra sông múc nước sông 
Như ngáy xưa !

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2022

Cảm xúc về bài thơ NHỚ BẠN CẢM HOÀI của bạn

 

Sóng nước Hàm Luông vẫn êm đềm

Hai dòng xuôi ngược nỗi mênh mông 

Thế sự thời gian và tóc bạc 

Vô thường và "SẮC TỨC THỊ KHÔNG "


Bình thường thế tục là thương tiếc 

Là nỗi bâng khuâng đến không lời 

Chốn cũ người xưa và... chi nữa 

Đã khiến lòng tôi phải ngậm ngùi 


Thơ tình ai trải lên trang giấy 

Người đọc đôi câu đã bồi hồi 

An nhiên không thể ngăn thương cảm 

Làm sao ngăn được lệ tôi rơi! 


                             ************************


NHỚ BẠN CẢM HOÀI

 

(Để nhớ Bảy Hiếu và Tấn Phúc)

 

Năm xưa ta có đôi người bạn

Mỗi chiều quán cóc họp bến sông

Nói chuyện “triều đình”, chuyện dân khổ

Không tiền mua rượu uống trà không

***

Chí lớn nhưng tài thì không lớn

Đứa thì quan mọn đứa lông bông

Riêng ta ngồi gõ dăm đầu trẻ

Tiếng đàn u uẩn lúc có không

***

Hàm Luông nước chảy xuôi sông lớn

Mấy đứa bên trời những rạch con

Mắt nhìn mây trắng pha mây trắng

Đầu bạc cuối đời vẫn lòng son

***

Ai về Thạnh Phú cho ta nhắn

Bạn đã về đâu… đã về đâu!?

Đôi dòng lệ nhớ ai xưa ấy

Một tiếng đàn ta gởi thinh không!

 

(10/10/2022 – Vương Đức Bình)


Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2022

CON MA GIẤU ĐỒ

Tôi tâm sự với nhỏ bạn :

 - Bận rày nhà tui hay mất đồ một cách khó hiểu - giống như có ma vậy bà ơi !

- Khó hiểu sao bà kể tui nghe coi !

- Thì đồ tui cất rất ngăn nắp nha ; mà tới hồi tui cần tui kiếm muốn lòi con ngươi luôn - nhiều lần như vậy!

- A ha kể cụ thể coi na !

- Thì hôm hổm nè tui cần cái chìa khóa để mở ngăn kéo "bí mật ", tui tới chổ cất  "mật",  tìm đi tìm lại mấy lần mà vẫn không thấy cái chìa khóa  ! 

- Rồi sao ?

- Thì kêu thợ sửa khóa tới chứ sao !

- Vậy có gì đâu na !

- Sao không  ? 

- ???

- Là vì khi ông thợ vừa mở khóa xong thì tui phát hiện cái chìa khóa nó đang nằm trong tay tui !!! 

- Ha ha ...

- Rồi hôm qua đây cũng là một sự LẠ nữa nè !

- Nữa hả ?

- Tui bỏ cả buổi chiều để tìm cái kính đeo mắt đó !

- Trời ! Mắt không đeo kính mà đi tìm kính ...tui biết cái khổ này rùi !

- Ừa ! Sau khi định thần thì tui khẳng định  chỉ 2 nơi cần tìm đó là giường ngủ và toa let . Bởi vì trước khi đi toa let thì tui đang nằm xem tivi trên giường !Đi toa let xong thì lại vào giường tiếp tục xem ti vi, lấy kính đeo để xem ti vi  thì mới hay mất kính !

- Tìm kỹ cả 2 chỗ đó đều không có hả ?

- Ừ ! Ở toa lét tìm rồi tui lên lục tung gối mền , xem cả dưới gầm giường nữa ...vẫn không thấy ! Tìm đi tìm lại , tìm tới tìm lui đến độ nghe nhức đầu và bật ra tiếng chửi đổng - vì không biết chửi ai ! 

- Kỳ thiệt ha !

- Ừa ! Vậy là tui đành đi lấy cái kính cũ lệch độ ra dùng tạm !

-...

 - Và khi tui đeo cái kính cũ vào , rồi đưa tay lên vuốt mấy sợi tóc lòa xòa trước trán tui bỗng chạm phải một vật .. là ...

- ...là cái kính " của tui " chứ gì ! Xời ơi !

- Vậy theo bà có phải nhà tui có con ma dấu đồ hôn ? 

- Ừ phải ! 

- Tui cũng nghi như vậy ! 

- Chính xác đó là con ma trong người bà đó ! 

- Ủa .. ghê vậy !

 - Ừa ! Đó là nội ma ! 

Bởi vì tâm thần bà bất an , tay bà làm việc này mà đầu óc lại nghĩ đến việc kia ! tâm ý bà luôn mâu thuẫn giữa nhớ và không nhớ ; giữa quên và không quên ; giữa tha thứ và thương hận ,... 

Cho nên đầu óc của bà không kiểm soát được hành động của mình ...

Có khi bà nói những điều không nghĩ ! 

Có khi nghĩ ngợi rất nhiều mà lại quên nói ra 

Nói chung là không làm chủ được bản thân !

Và bà biết người ta gọi như vậy là gì không ?

- ???

- Là lẩm cẩm là ...  Alzheimer đó !

Vậy tui khuyên bà hãy nên dành chút thời gian để ngồi thiền mà tỉnh tâm !


Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2022

XIN CHÚT BÌNH THƯỜNG

Ngày tháng ơi cứ bình thường trở lại

Cứ trôi nhanh hay chậm chẳng hề gì
Cứ giỡn đùa cùng biển dâu quyền lực
Cứ bỏ mặc tôi vật vã với dòng trôi
Tâm trí tôi ơi cứ bình thường trở lại
Một là hai ,hai là một , đời vậy rồi
Đừng khe khắt đừng xuê xoa quá thể
Mọi sự rồi cũng mộng huyễn mà thôi
Đêm đêm ơi hãy bình thường trở lại
Ngắn dài thêm cũng chẳng để làm chi
Khi mắt ta cứ mở thi cùng đêm trắng
Khi tai ta cư phải thu những chuyện chẳng ra gì
Trái tim ơi xin hãy bình thường đập nhịp
Và lòng ơi !
Xin hãy bình thường bao dung...

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2022

TỒN TẠI MỘT CHỮ THƯƠNG

 Năm nay đám giỗ má 

Nhiều cung bậc buồn vui 

Dĩ nhiên đời là vậy 

Theo thời gian dần trôi 


Luật vô thường thêm bớt 

(Luật con người bớt , thêm )

Từ số 0 thành 8 

Rồi từ 8 còn 5


Quy luật của tạo hóa 

Sau hợp phải có tan 

Trong may đều có rủi 

Và trong rủi có may 


Cảm ơn trời và đất 

(Cảm ơn cả vô thường)

Sự đời được và mất

Tồn tại một chữ THƯƠNG !



Thứ Hai, 25 tháng 4, 2022

Tôi đi đám cưới !

 Ngày hôm kia ...

11h kém 10  tôi tức tốc sửa soạn đi đám cưới ! Đúng ra là thiệp mời đã nằm ở bàn của tôi đã nửa tháng rồi nhưng tôi đã có ý định đùn đẩy cho đứa con trai thay mặt đi một mình - như tôi đã từng đùn đẩy ông xã tôi đi dự đám nầy đám kia một mình vậy - ( cũng vì vậy mà tôi đã từng đánh mất chồng của mình vậy đó , ha ha ) . Con trai nói:

 -Người ta mời chị và cháu mà ...

- Nhưng con đại diện đi ...

- Hàng xóm mà mẹ ...

Tôi lưỡng lự :

- Mẹ ..

- Mẹ không thích đi thì thôi ...

Ôi! vì tình hàng xóm , bớt lười đi bà cụ ơi !

- Vậy chờ mẹ sửa soạn chút nha !

Vậy là tôi hộc tốc " sửa soạn ".. vì giấy mời ghi 11h  đó !

Ha ha ..nói sửa soạn cho oai chứ thật ra tôi chỉ đi tắm nhanh  , thay cái đầm hơi cũ - vì tôi cảm thấy thích hợp cho khung cảnh miền quê  chưa được giàu , mà lại đãi ăn ngoài trời - , thoa nhẹ miếng kem chống nắng , thoa sơ miếng son lên môi , chải nhanh cái tóc , xịt chút xíu nước hoa , bỏ khăn giấy , điện thoại , ví tiền vào bóp ,...Và :

 - Mẹ xong rồi , đi thôi !!

- Ủa ...nhanh vậy mẹ !

Tôi bỗng nhớ những lần đi ăn cưới hồi trước ...Trước đó một ngày tôi đã lo đi cắt tóc , làm móng , mat xa mặt ,...- làm như trong tiệc người ta sẽ chú ý đến mình lắm , làm như mình là trung tâm buổi tiệc vậy , haha- Có khi tôi còn đi shop mua đồ mới nữa đó  . Bây giờ tôi lại không xem chuyện đó là quan trọng nữa ! Tôi cũng chẳng hiểu vì sao !

Tôi đi vào đám cưới , bỏ tiền vào thùng mừng cưới , chào chủ nhà , chào chú rể , chào những người tôi gặp ...

Chủ nhà dẫn tôi vào ghế ngồi trong bàn tiệc ! 

Tôi chào những hàng xóm xung quanh ...Hôm nay ai cũng lộng lẫy cả . Ai cũng mặc áo mới , có gắn hột chai và kim tuyến lấp lánh . Người nào cũng đeo dây chuyền vàng , bông vàng , vòng vàng sáng rỡ ! ( lúc nãy tôi cũng lười lấy bông tai , lấy dây chuyền ngọc trai ra  đeo rồi  vì tôi thây không cần thiết hihih) . Và  dĩ nhiên ai cũng phấn son kỹ càng ..

    Nhà phục vụ dọn món ăn lên 

Buổi trưa ngoài trời  nóng búc , người đông chật chội , món ăn ngon cũng thành bớt ngon . Tản Đà chẳng đã nói  "đồ ăn ngon , chỗ ngồi ăn không ngon , ăn không ngon ,.."

Rất nhiều bà đã dùng khăn giấy lau mồ hôi trên mắt, trên má , ...

Và có rất nhiều người gương mặt đã gần biến dạng vì mồ hôi!

Lúc nầy tôi cảm thấy sự giản dị là một lựa chọn tốt hơn bao giờ hết !


 


Thứ Ba, 22 tháng 3, 2022

Mưa !

 Đám mưa đầu mùa ( thứ hai ) chiều nay khá lớn !

Lớn vừa đủ để tôi có thể khóc theo mưa ! 

Hình như tôi khóc như con nít 

Hồi xưa trời mưa tôi khóc vì sợ ! 

Bây giờ tôi khóc vì nỗi sợ mưa cố hữu và còn thêm một nỗi nhớ người  - người vừa ly biệt !

  Tôi nhớ hồi trước vì biết tôi sợ mưa nên ông ấy hay khơi cho má tôi kể lại để chọc quê tôi chơi !

Má kể 

 "Hồi nhỏ nó rất sợ trời mưa . Cứ mỗi lần thấy trời chuyển mưa là nó chạy tìm má và hét toáng lên : mưa mưa má ơi má lấy đồ vô , dù chẳng cần biết má có phơi đồ hay không  , haha ".

 Chuyện này cứ hể mỗi lần nói về tôi má đều không quên đem ra  "chiêu đải " với ông ấy!
   Và dĩ nhiên đám em tôi cùng phụ họa với ông ấy cười ha ha vang nhà . Một bửa , ông ấy truy vấn tôi :
- Nè , nói thiệt nghe coi , tại làm sao mà sợ mưa dữ rứa ?
 - Hỏng biết !
 - Trời ! sao trả lời y như cô gái của Chu Tử vậy ta !
 - Trời ! sợ thì sợ chứ cần gì có lý do !

- Trời ! ngó cái mặt quê cơ kìa ha ha 

- ...

     Sau này khi tôi đã " theo chàng về dinh " - vào cái thời bao cấp - thì hình như cái nỗi sợ mưa của tôi nó vội nhường chỗ cho những nỗi sợ khác lớn hơn nhiều ! 

Tôi nhớ lại :

- tôi đã từng hằng ngày lầm lũi đi dạy dưới mưa ;

- tôi đã từng dầm mình cả giờ dưới mưa  chạy đua với nước lụt để chặt bắp vì ông ấy không có ở nhà  , rồi cùng với thằng con ( chỉ mới năm tuổi ) kéo bắp từ ngoài biền vào sân để kịp tránh lụt 

- tôi đã từng xông ra mưa để lùa bầy heo con chạy lạc vào chuồng , 

- tôi đã từng dò dẫm từng bước trong nước lụt tới hông để đi mua gạo ,

- vv...

 Cứ như thế  ngày qua ngày tôi  đã từng ,,,; đã từng  ... 

 Và tôi đã dần dần quên đi cái nếp tiểu tư sản  , dần dần buông mất những nỗi sợ tiểu tư sản ... 

  Nhưng hôm nay , giờ nầy đây , khi tâm hồn bị nỗi trống vắng thống trị  thì chỉ cần một cơn mưa cũng đủ làm tôi ngơ ngác , ngộp thở !

 Thế mới biết dù lòng đã cố quên mà " hoàn cảnh" cũng dễ dàng bắt mình càng nhớ thêm !