Hôm qua thăm viện tâm thần
Trở về sao thấy bần thần cả đêm
Này đây - anh cố giàu thêm
Đánh bạc thua sạch cả tên không còn
Này đây - anh học héo mòn
Trí óc bay mất chờn vờn hư không
Này đây - chị gái yêu chồng
Sanh con nằm cử trong phòng ..cô đơn
Lại thêm xa xót ghen hờn ..
" Ông chồng khốn nạn dẫn con ấy về "
Một lần trót vướng lời thề
Một cơn sản hậu ê chề kiếp hoa
Này đây - anh cử tài hoa
Đi tây du học vừa ba năm tròn
Ở nhà bạn gái sang sông
Được tin chàng bỗng hồn không còn hồn
Về nước tìm lại trí khôn !
Nằm luôn ở viện cũng tròn chục năm
Nầy đây ông bác khổ tâm
Ruông vườn đi đứt ...còn lâm tội tù
Chờ Bao Công ...đến trong mơ
Thế là vào viện ...đợi chờ ...cho xong
..........
Này đây... nầy nữa ...vân vân ...
Mỗi người một cảnh trầm luân đây mà!
Nỗi buồn đeo tận đến nhà
"Phải chăng trần thế nghĩa là khổ đau ? "
Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2012
Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012
Em chẳng còn yêu ta ...
Hôm nay em đã về !
Ta đã nghe em thì thầm :
Mùa xuân ! Mùa xuân !
Sao em vẫn ngập ngừng
Nhón rất nhẹ rất nhẹ !
Cười rất sẽ rất khẽ !
Nhìn rất lặng rất lặng !
Gần
mơ hồ
rất xa !
Vì..
Bởi vì ..
Là thế ...!
Em chẳng còn yêu ta ...
Đời vô thường !
Ừ nhể !
Ha ha ...và... ha ha ...
Ta đã nghe em thì thầm :
Mùa xuân ! Mùa xuân !
Sao em vẫn ngập ngừng
Nhón rất nhẹ rất nhẹ !
Cười rất sẽ rất khẽ !
Nhìn rất lặng rất lặng !
Gần
mơ hồ
rất xa !
Vì..
Bởi vì ..
Là thế ...!
Em chẳng còn yêu ta ...
Đời vô thường !
Ừ nhể !
Ha ha ...và... ha ha ...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)