Ngày nọ trời nóng bức ,cô tìm một cái áo phin để mặc cho mát .Tìm mãi mới được một cái áo cũ đời lâu lắc .Cô xỏ vào xong mới hay nó đã rạn ở vai .Hoạt động một chút thì cái lằn rạn nó liền bật ra thành vệt rách .Kệ !Rách càng mát !Với lại mặc ở nhà mà- có ai đâu mà sợ bị ...chê xấu !
Một lúc sau chị gái cô phát hiện cái áo rách của cô. Chị ấy lên giọng :
- Trời ! bộ hết áo mặc rồi hả mi !
Một bà chị khác trêu chọc :
-Nó định làm cô gái lọ lem đấy mà !
Một đứa em phụ họa :
- A ha ! Áo em rách vai ...quần tôi có hai miếng vá !
Một đứa em khác cũng lãng mạn không kém :
- Áo rách có cách người thương ...
Cô cười cười :
-Mấy người kệ tui nha !
Lát sau ngồi vào bàn ăn , nhìn thấy cái áo rách của cô, mẹ cô đã hoảng hốt :
- Ủa ..áo con sao vậy ..Bị gì vậy con ? Có sao hôn con ? Đưa cái vai mẹ coi nào !
Các chị và các em gái của cô đều cười rộ .
Riêng cô , cô ứa nước mắt !