Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2015

Cây cầu quê nội

  Lần nầy về quê nội tôi không đi con đường ngày xưa đi học mà đi đường lộ mới - con đường  có cây cầu mới " nối những bờ (không) vui "- kề bên những mái lá nghèo nhưng từng có được đồng vô đồng ra nhờ buôn bán lặt vặt hai bên bến phà đưa khách qua lại .
 Tôi ghé thăm nhà các anh chị con nhà bác - hiện nay cái quán nhỏ phải chịu núp dưới dạ cầu .
  - Bận rày bán khá hôn chị Sáu ?
  - Ôi trời ! từ ngày có cây cầu thì có bán buôn được chi đâu ; chỉ loanh quanh mấy ngôi nhà xóm nầy mua qua mua lại của nhau ...

Tôi ngó mấy cái quán nghèo lèo tèo dọc hai bên con đường nhựa lớn nối liền cây cầu khá hoành tráng mà nghe lòng nao nao . Có cây cầu nầy thì người ta có thể đi từ thành phố nội thị  để về các huyện thì rất tiện vì lộ trình mới theo đường chim bay nên ngắn hơn rất nhiều . Như trường hợp của tôi mọi lần đi về quê nội phải mất gần cả tiếng đồng hồ thì bữa nay chỉ còn tốn có 20 phút thôi . Cây cầu hoàn thành kéo theo đường sá trải nhựa láng o mở rộng - ngó hình thức quê nội thiệt là ...đổi mới ; thiệt là "thay da đổi thịt "lắm lắm ..Cây cầu là tiền đề thành công cho các chủ đầu tư ...
  - Vậy mà em tưởng có cầu có đường hoành tráng  thì ...kinh tế khá hơn chứ ..
  - Ối ... thấy vậy chứ ...
Chị bỏ lưng chừng câu thành ngữ quen thuộc vì chị biết tôi đã thừa hiểu đoạn sau rồi !






  Nhìn nét mặt đượm buồn của chị sáu , tôi tự cảm thấy hổ thẹn cho sự suy nghĩ non nớt nông cạn của mình quá . Bởi vì  tôi cứ nhìn cái hình thức bên ngoài mà đánh giá cả toàn cục . Tôi cứ luôn nghĩ con lợn có béo thì lòng mới ngon !Không ngờ rằng con lợn tuy có béo nhưng do uống thuốc tăng trọng thì lòng của nó có khi còn đắng nghét!

2 nhận xét:

  1. Ghé thăm blog đọc nhiều bài viết hay, Chúc an lành !

    Trả lờiXóa
  2. mọi thứ càng hiện đại cáng khó thích nghi hơn. chúc bạn nhiều niềm vui mùa giáng sinh nhé,.

    Trả lờiXóa