Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

Cây sứ nhà hàng xóm


 Nhà hàng xóm có cây sứ
Nó già lắm
Không biết nó được bao tuổi
 Chỉ thấy
 Da nó thật sần sùi
 Thân nó khẳng khiu
Trơ trọi lá
Và hoa nó thật khiêm nhường…

Nó đứng trơ vơ
Một mình cao nghệu
Một mình  cô đơn
Thật tội nghiệp !

 Chủ nó nhẫn tâm thốt lời vô tình :
“ Nó già quá rồi ,
 Ai xin tôi sẽ cho nó
 hoặc tôi sẽ
Quăng  nó ra đường ,ai lượm lượm ..

Sáng nay tôi ra ngắm nó mà thầm thương cảm
Cho một kiếp hoa  ( ! )
Tôi ngập ngừng nhặt một bông hoa rụng
Áp lên má mình ..
Và , nghe như …
 Trên cánh hoa nầy
Có đọng một giọt nước mắt !




5 nhận xét:

  1. Nói chân thật, bài thơ này hay, xúc động.

    Trả lờiXóa
  2. Con người có khi còn bị vậy, huống chi là cây cỏ. Vui, khỏe nghen chị!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Cỏ Tranh ! Hổm rày không được vào mạng , vừa rồi vào thăm thấy " nhà em " bận rày sinh động quá ! Chúc em khỏe và vui !

      Xóa
  3. Văn chị đơn sơ mà trong sáng . Đầy xúc cảm và nữ tính.
    Em đang chờ đọc bài nhưng ngày đầu xuân giáp ngọ của chị đó.

    Trả lờiXóa