Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

Có một buổi chiều dễ thương như vậy !

     


     Ngồi ăn bún riêu với bạn . Có một anh chàng ca sĩ nghiệp dư cầm micro đi vào quán vừa hát vừa bán kẹo kéo . Tôi ra hiệu cho em tới bàn tôi .  Em  bảo 10 ngàn ba cây . Tôi trả em hơn tiền nhưng chỉ lấy 3 cây . Em đứng lại chỗ bàn tôi và hát tặng thêm một bản nữa . Tôi nói với bạn tôi rằng tôi rất cảm xúc phần vì lời bài nhạc "sến " tôi ( hình như ) mới nghe lần đầu mà ứa nước mắt ; phần vì cách kiếm sống của em thật đáng trân trọng lắm .
Bạn tôi cười mỉm :
-  Kiểu bán kẹo nầy tràn tràn . Bà  nhẹ dạ quá ...Thiệt tình ...!
-  Hihi...ta không nhẹ dạ thì còn ai nhẹ dạ nữa chứ  .!
- Cũng là một cách xin tiền khéo thôi 
- Người ta bán hàng chứ có xin đâu 
- Vậy mới có người cho ... hihi
 - Còn hơn giả cách tàn tật nọ kia để lừa người thì sao ...?
- Ừa ... nói cũng phải .. !

- Hi hi ..Ca sĩ mà hát live hay như vầy thì một bản cũng bộn tiền ấy chứ phải hôn . 
- Vậy thì hôm nay bà cũng lời  nhiều lắm !! . 

  Và lời bài nhạc "sến "-hình như mang dùm tâm trạng của nhiều người - trong đó chắc gì không có tôi - đã khiến tôi không tránh khỏi thờ thẩn  " mang mang sầu đời ..."  (Tình ơi ! ... )

... Nhìn trời mưa đổ thấy đau buốt thêm trong lòng 
Tình là hoa nở thắm tươi đó nhưng rồi phai 
Khi xưa nếu chẳng đem tình dâng hết cho người 
Thì nay có đâu buồn ...

2 nhận xét:

  1. Tôi rất ngưỡng mộ...tấm lòng của người biết nghe nhạc sến và trân trọng người hát thế này.
    Đời nay thật hiếm hoi những người như...phu nhân đây! Xin ca ngơi Phu Nhân. HL.

    Trả lờiXóa
  2. Rất cảm ơn một comment thiệt dễ thương . Và TD không thể không nói " có một buổi sáng dễ thương như vậy " !!!

    Trả lờiXóa