Hình như cũng khá lâu rồi tôi không vào blog . Đầu óc trống không . khuôn mặt ngờ ngệch. Sáng nay đọc lại mấy entry ngày trước - cách đây 5 năm . Entry nào cũng có vài chục comments của các người bạn . Vào . Thăm hỏi . Chọc gheo ... Nhưng rồi có một vài tháng tôi đóng cửa để dưỡng ...thân - khi trở lại thì họ cũng biến mất tự khi nào . Nhà của họ bụi bám nhện giăng , cửa nẻo bỏ ngỏ , vườn hoang lạnh ngắt . Không một lời cáo biệt . Không một lời chia xa ! Ôi ! những người bạn ( ảo ) mà rất thật của tôi ! Đã có một thời gian tôi đã có được sự vui vẻ từ họ .Đã có một thời gian tôi đã có sự ấm áp từ họ !
Ôi!Biết tìm họ nơi nao !
Thiệt là buồn, ( Ừ ! Có sự mất mát nào mà không buồn ta ơi )
Tôi nhìn ra dòng sông bên nhà - lại chợt xốn xang vì dòng sông phù sa miền Nam ( của tôi ) dạo gần đây bỗng trong xanh lạ lẫm !
Ôi!
Nước sông mỗi ngày mỗi trong
Tình đời mỗi ngày mỗi lạt
Thời gian mỗi ngày mỗi cạn
Tình cuối là nỗi chờ mong ...
Nước hết phù sa rồi! Người ta chạy qua chơi bên Facebook hết rồi cô Tiêu Dao ơi.
Trả lờiXóaNgười chạy qua Facebook ,còn phù sa chạy đi đâu rùi , ông bạn của tui ôi ! :(
Trả lờiXóa