Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

Một ngày hè

    
     Sau mấy ngày tuyệt thực tranh đấu với maman , cô bé được ký lệnh cho phép " về quê ngoại " !
     Một chiếc đò cập bờ ...một bà cụ chạy ra tất tả ...
     Một buổi chiều êm đềm ...
      Một bát cơm gạo quê với mắm ba khía ( thiếu rau, khế vì quê ngoại nước mặn nên rau sống là một món xa xỉ ) 

   Sau một trận khóc nhè nhỏng nhẽo ...lại xin được lệnh  của ngoại cho phép " chèo ghe qua  rẫy " !
   Một chiếc xuồng nhỏ có hai cô bé một dì một cháu - dì chèo cháu bơi - tha thẩn luồn vào những con rạch nhỏ hai bên bờ kín  chật bần và  dừa nước .
   Một khoảnh đất mát lạnh dưới gốc mấy bụi dừa nước - cháu lót vội  một manh đệm rồi ngồi mơ màng  say mê nhìn mấy con còng chui ra chui vào làm điệu bên cái hang mòn lỉn . Xa hơn , mấy con cá thòi lòi mang cặp kính model cũng đang  khoe khoang hàng hiệu . Dì khuyến mãi cháu mấy câu vọng cổ trong cuốn bài ca nhỏ xíu mới mua có in hình nghệ sĩ nổi tiếng Út Trà ôn : " ...tưởng giếng sâu tôi nối sợi dây dài ...hay đâu giếng cạn ...tôi tiếc hoài sợi dây ..."
 - Út ơi cái ông nầy thiệt là hà tiện hén Út...có một khúc dây mà cứ tiếc hoài ...
 Dì ký đầu cháu cái cốc hơi nhẹ :
- Người ta chuẩn bị vô vọng cổ mà cứ nói  tầm bậy tầm bạ ...

Rồi dì dạy cháu vấn kèn bằng lá dừa ( non  ) . Dì khéo tay nên quấn cái nào kêu thanh cái nấy ; còn kèn của cháu thì cứ tè tè ..có khi còn tắt ngủm nữa .
 Rồi cháu lại đòi dì dạy huýt sáo ...; dạy cho cách bật ngón tay nghe  một cái tróc  ...
    Và hai dì cháu cười ngặt nghẻo sau tiếng" húy  húy ...húy .." hụt hụt   từ trong miệng cháu ; cũng như  tiếng " bạch bạch bạch " phát ra từ hai ngón tay vụng về tội nghiệp  của cháu ..

   Rồi dì dẫn cháu đi bắt còng gió ...
   Ôi ! những con còng có những cái càng sặc sở làm cháu mê mẫn...Những con còng mới nghịch làm sao . Chúng nó cứ chạy ra chạy vào hang , chơi trò trốn tìm , làm cho cô cháu mệt lữ .

  Rồi hai dì cháu lại đi câu cá . Dì có tay " sát cá " ; còn cháu thì cứ ế ẩm vớ mấy con cá thòi lòi . Dì cười he he ghẹo cháu :
- Bận rày hình như dân ở thành khoái ăn cá thòi lòi hay sao vậy ...ta !!
Cháu giả lơ đánh trống lảng :
- Út ơi ...sao mà người ta không thích câu cá thòi lòi vậy Út ?
-  ...Ư ư ...thì cái gì dễ quá người ta  coi thường thôi...!
- Híc ...híc ..quê quá đi !

 Mặt trời đã sà xuống tới chót đỉnh ngọn trâm bầu cuối rẫy . Hai dì cháu lên ghe về nhà .Dọc hai bờ rạch những nhánh bần de ra như những cánh tay vẫy chào hai dì cháu :
  - Út ơi dừng lại cho em hái trái bần đi ...
  -Hái làm chi hử ...Ngon lành gì mà ăn hỏng biết nữa ...con nhỏ nầy ..thiệt là ..
Cằn nhằn vậy nhưng dì cũng dừng chèo cho cháu níu hái một trái bần chín hồng hấp dẫn !
  Nhưng bỗng ..." chùm "- cháu bị chao đảo và ngã ùm xuống rạch . . Cũng may là cháu đã nhanh nhẹn   níu vội được mấy  cây  mái dầm - mọc cả đám dày ken bên bờ rạch . Cháu xanh mặt . Dì cũng xanh mặt .
 Qua phút giây " sanh tử ",  hoàn hồn , hai dì cháu lại cười hính hích . Dì vừa lau cho cháu vừa nghiến răng  :
- Thấy ...cha chưa cưng  ! Chừa chưa ..cưng  !
Cháu cười hực hực nheo mắt lắc đầu  :
- Dạ ...thưa  chưa ...!

     Gió thổi nhẹ . Cho những tàu dừa nước lảlơi xào xạc ; cho mấy cây bần ngã ngớn  rung rinh ; cho đám lúa vàng cong mình trĩu hạt rung mình rúc rích   ... Cháu lấy tay làm mái dầm bơi để vọc nước . Dì lượn lờ thân mình , điệu nghệ  đưa đẩy tay chèo rọt rẹt trong nước ...
      Thật là yên bình . Thật là nên thơ . Cháu cứ muốn dòng rạch dài thêm dài thêm...!

2 nhận xét:

  1. Nhẹ nhàng và dễ thươngquá đi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bởi vì tuổi thơ "dễ thương"nó qua rất nhanh và rất "nhẹ nhàng " đó mà . !

      Xóa