Trước đây cứ tưởng cười là hạnh phúc...
Bây giờ mới biết có đôi khi khóc còn hạnh phúc hơn là cười...
Trước đây cứ nghĩ con người đau khổ là con người luôn có lệ trên mi..
Bây giờ mới biết con người đau khổ là con người có thể cười ngay trong chính sự đau khổ của mình...
Trước đây cứ nghĩ cô đơn là phải ở một mình...
Bây giờ mới biết cô đơn là ở ngay giữa chốn đông người mà vẫn cứ ngỡ rằng mình đang ở một mình...
Trước đây cứ nghĩ hạnh phúc là giàu sang, là quyền lực...
Bây giờ mới biết hạnh phúc đơn giản chỉ là một lời yêu thương...
Trước đây cứ nghĩ có tình yêu là có tất cả...
Bây giờ mới nhận ra cuộc sống còn nhiều thứ hơn thế..
Trước đây cứ nghĩ ai cũng như thế...
Bây giờ mới nhận ra con người là một dấu chấm hỏi...
Trước đây cứ nghĩ cuộc sống là do chúng ta..
Bây giờ mới nhận có những điều không bao giờ ngờ tới...
Trước đây cứ nghĩ dối trá là xấu xa...
Bây giờ mới nhận ra mình tự dối trá mình rất nhiều...
Trước đây cứ tự cho mình luôn luôn quan tâm đến người khác...
Bây giờ mới nhận ra là mình vô tâm hơn mình tưởng...
Trước đây sợ hãi là khi mất một cái gì đó...
Bây giờ mới nhận ra có những thứ không bao giờ quay trở lại..
Trước đây hay suy nghĩ viển vông về tương lai...
Bây giờ mới nhận ra tương lai đến và đi bất chợt như là chiếc lá rụng rơi..
Sưu tầm
Đọc và buồn lắm!
Trả lờiXóaCảm ơn HT đã đọc và...đã buồn !
Trả lờiXóamắt em cũng cay rồi...
Trả lờiXóaMình có nghe đấy , Minh Xuân à!
Trả lờiXóaNhững trước và nay đều đã sáng tỏ. Dấu hiệu vui đấy nhỉ! :D
Trả lờiXóaƯ! Thấy được là tốt rồi !
Trả lờiXóa