Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Sáng - mưa lâm râm và M

                                                       MB
Sáng nay đi bộ
bước thấp bước cao ...
( Có cảm giác hình như trái tim em nằm nơi đầu gối ? )

 Chợt nhìn sang bên - qua vai
 thấy các  dấu nước
chầm trên mặt sông
 mới hay
trời đang mưa lâm râm
 (và ..thấy em đang ...  vô tâm ...)

_ mưa chắc làm em buồn ?
  vì chợt nhận ra  điều xa ...lạ  ...?
 lắc đầu rằng không ...
  góc cạnh xúc cảm của tâm hồn hình như chợt mòn lẳn  !
_ vậy mưa có làm em vui  ?
những lá những hoa lao xao mừng rỡ
  cũng rằng không rằng không rằng không ...
 thiên nhiên hòa hợp - cũng.. thuận lẽ vô thường

 chẳng phải em đã rơi vào trạng thái làng nhàng - vô hồn ,vô cảm
thứ trạng thái mà tôi đã từng rùng mình khiếp hãi
bởi vì
nó khiến ta ngầy ngật ngột ngạt
 tưởng như
 trong lồng ngực của mình
 vừa ( được) thay
 một trái tim
 bằng gỗ ...!

Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

Điều giản dị ...

 ...  Đừng nói xa nhau cho tâm hồn đau khổ ...
Hồi trước - lâu rồi - tôi và nhỏ H. từng cười sặc.. chế diễu những lời bài hát như vầy ...là ...rẽ tiền là sến là ...vv  Và dĩ nhiên hai đứa không bao giờ thích - tất nhiên không bao giờ hát ...
 Nhưng khi già  già , bỗng một hôm  nghe người ta hát - như sáng hôm nay chẳng hạn - tôi bỗng nghe vô cùng  cảm động - có một số gai ốc nổi lên trên người -Một em thợ xây ( tường nhà tôi )  vừa làm vừa nghêu ngao :
  Đừng nói xa nhau cho tâm hồn đau khổ ...đừng nói xa nhau cho mắt lệ hoen mờ 
.................
... Chỉ có hai ta không bao giờ ly biệt ...

Tại sao mà hồi đó tụi mình  lại có thể xem thường những lời mộc mạc chân tình - không cầu kỳ hoa mỹ - như vầy chứ  H. nhỉ ? Ừ thì nếu yêu nhau mà   xa nhau thì  lòng cả hai sẽ đau khổ ...vì yêu nhau thì ai chẳng muốn được gần nhau chứ ..nên yêu nhau thì đừng nói xa nhau ; bởi "Lỡ yêu rồi làm sao quên được ...anh ơi ..."
Và mặc cho một số văn nhân thi sĩ kêu gào:
"tình chỉ đẹp những khi còn dang dỡ .."
  mặc cho giới "cao cấp" lo sợ : 
" Tình mất vui khi đã vẹn câu thề "
thì đôi tình nhân ( bình dân ) nầy thực tế giản dị ..thiệt tình :
  Đừng nói xa nhau cho tâm hồn đau khổ ...
..................
chỉ có đôi ta không bao giờ ly biệt " 
.............
với một tiếng tin yêu nhau mối tình đẹp ngàn sau ..!













Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

làm khôn ...!

Nhỏ  H.bạn thân của tôi - ở xứ Tây cả ba mươi năm nay rồi -  chẳng những không lai căng mà lại còn thuần Việt hơn cả người Việt  (của sau biến cố 75) -Hôm qua nhỏ gọi điện về ; đang chuyện trò rôm rả bỗng dưng nhỏ nổi khùng , đổi giọng hình sự :
_ Ê nhỏ ...sao mấy  ca sĩ ở bển hát hò kỳ dậy mậy ?
 _ Kỳ sao hả ...?
_Nó đổi lời bài hát tùm lum tà la
 _ Chời ơi ...chuyện thường ngày ...í mà .. họ tùy tiện lắm  ..hehe
_ Nhỏ nhớ bài Ngày xưa Hoàng Thị hôn ?
_ Sao hong ... (  bài ruột mờ )
_ Ừa ...ca sĩ T. H nó sửa ...
_...mang mang sầu đời thành mang bao sầu đời chứ gì ? ( Tôi biết ngay nhỏ bạn tôi đang bực cũng như tôi đã từng bực  vì người ta đã vô tình sửa ngay cái từ hay nhất )
_ Ừa ...hahaha...họ không thể hiểu được nghĩa của chữ  mang mang ...Thiệt tội !!
_ Hahaah.. ai biểu nhỏ nghe T. H hát chi , sao không nghe   Thái Thanh ...hát chớ ?
_ Thì nghe thử coi ca sĩ XHCN của nhà mình ( ? ! ) hát coi ra sao chứ !
_ Ha ha .. họ nghĩ mang mang ( sầu đời ) là do nhạc sĩ thiếu từ nên cà lăm...bèn đổi thành mang bao (sầu đời ) ý là mang ...nhiều sầu đời ..ha ha ..
_ Còn bà P. T thì hát  " ..dù bụi trần gian có làm mờ bao kỷ niệm " trong bài " không bao giờ quên anh " đó !
_ Ha ha...thì bà ấy  nghĩ ...thời gian làm gì có bụi ... - trần gian mới có bụi bởi bả nghe người ta nói bụi trần í mà hihi!
 - Ha ha ..nên của người ta là bụi thời gian bả bèn sửa thành bụi trần gian ..hic ...
_ Còn chuyện nầy khó tin mà có thiệt nè ..  ông Đ.H.N đọc đâu trên mạng thấy  người ta viết " Chín  lần gươm báu trao tay " ..He he ..
Toàn là những người nổi tiếng . Mà người  nồi tiếng thì hay làm tài khôn ( ra vẻ ta đây )  đó mà . Nhưng không dè làm khôn lại thành ... khốn ..hehe ..!

   Ôi trời ! ...thiệt là ... - Xin lỗi , chịu hông nổi ! 

-

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

trên đường vắng ...!


       Trên đường đi bộ ( thể dục ) mỗi buổi sáng , tôi ngại nhất là phải đi qua một khu vườn có  đội quân canh giữ quá mức cần thiết  : một bầy binh khuyển cũng đâu khoãng hơn 10 chú . Dù có nhiều lối đi và dù lối nào cũng có ...chó ; nhưng lối đi nầy thì .. đáng sợ  nhất -. Tuy vậy , bù lại lối đi nầy sát dọc bờ sông ,  dẫn đến một chỗ đập xả nước có quang cảnh rất thoáng đãng và rất dễ thương ... để tôi ngồi nghỉ chân thật lý tưởng ! Và để ...bảo đảm an toàn thì trước khi vào đầu đường nầy thì tôi phải thủ sẵn cho mình một nhánh nhỏ chà cây để ...  tự vệ !
  Sáng nay ,  vừa đi vừa mãi nghĩ lung tung tôi quên " thủ  vũ khí " và đã đặt chân vào khu vực " cấm " rồi mà không hay . Tôi  giựt mình vì chợt nghe có tiếng gừ gừ ( cười gằn ) rất dễ ớn : 
 - Hừ hừ ,,...bửa nay chỉ tay không , gan nhỉ ?
 Tá hỏa vì cách hơn  chục bước chân là đội quân khuyển đang lừ đừ ...uể oải đứng dậy .Tôi đứng sựng lại và nhìn quanh tìm...một nhánh chà cây bị  ai đó bỏ vất  - mọi bữa thì lủ khủ , vậy mà bửa nay thì ...đâu mất -Lại nhìn xuống đất tìm một hòn đá hoặc hòn đất ...- cũng không có ! Tôi bước lui ...và đội binh kia ( nhe răng ) lững thửng bước tới :
 - Hà hà ...giỡn mặt hả ?
 - Hừ ...hãy đợi đấy ...!
 Tôi lẹ tay bẻ đại một nhánh cây bạch đàn ( của đội SV mùa hè xanh mới trồng vào tháng trước)  ở ven đường . Và , thiệt là ...hiệu nghiệm . Đội binh khuyển lập tức quay đầu và rút cả vào vườn sâu . He he .
Bây giờ thì tôi lại sợ ..bỗng dưng có một người dân nào đó hỏi tôi cắc cớ :
 - Sao cô lại bẻ cây ... của mấy nhỏ trồng ?
 Thì chắc là tôi phải ...quê lắm lắm . Cũng may là đường vắng - không có ai cả . Hihi 
 Tôi bỗng nhớ đến lời bài hát - của mấy bé mẫu giáo- mà có lần tôi cũng đã dạy cho con của mình  : " 
 "  Ra vườn hoa em chơi ..Dưới ánh nắng vườn hoa tươi đẹp , em muốn hái một bông hoa hồng . Nhưng cô dặn đừng hái ...: Bông hoa nầy là của chung ..."
    (Hi hi ...mới hay có khi " cô dạy một đường mà  cô làm một nẽo ")
   Nhưng rồi tôi chợt bật cười và  - tự biện hộ - nghĩ " có khi vì hoàn cảnh mà người ta không thể làm theo những gì mà mình đã từng nghĩ ; vì bản thân mà người ta buột lòng phải làm khác đi với những điều luật của chính bản thân mình lập ra ! " 

  Hi hi ..

Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

ta suýt đã không hay ...


                                            loay hoay rồi lụi bụi
                                            lụi bụi tiếp loay hoay..
                                            ta suýt đã  không hay ..
                                            sát bên hè - hoa nở !






!



Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

giữa đời thường

Có một số ngày trong đời ta bỗng dưng háo hức
 như đứa trẻ nghèo nửa đêm thức dậy
bỗng bất ngờ
 nhận được từ tay Thiên sứ
một món quà hơi bị hiếm
như cánh diều từ lâu nằm xếp xó
bỗng một chiều
được lượn bay trong lồng lộng trời cao
như quyển sách bị chủ nhân vô tình bỏ quên trong xó xỉnh
  bỗng được chàng thư sinh khám phá - trân trọng - nâng niu
như chim sổ lồng ...
 như cá ra sông ...
....
 Kỳ diệu ...
 như tất cả những gì ...được gọi là hạnh phúc


Rồi lại cũng một ngày
 tất cả đã biến đi
bí mật
như những tên quân du kích
  ....
 Ta đành chép miệng
 thở than  :
 kỳ diệu sao nỡ thành kỳ quặc ?!

Ôi !
Chuyện cổ tích mãi vẫn là cổ tích
 Chuyện thần tiên  đâu dễ có  giữa đời thường  ...

Buồn theo...


Một chớp mắt ...sơ sẩy
"Bóng đã thủng lưới rồi"
Á Căn Đình thất trân !
Có người ...buồn theo ...người !

Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2014

Quà buổi sáng...

       Sáng nay tôi bỗng thấy nhớ bờ sông và " mảnh vườn " bên hè nhà tôi quá đỗi. Hơn một tuần rồi tôi không có hứng thú nhìn ngó mấy cái cây của tôi - mấy hôm nay mưa nhiều có cây thì xanh tốt nhưng cũng có cây không chịu được nước cũng  bị héo úa  . Cây bần bị gió làm gãy một nhánh - nhưng có lẽ không hề gì - biết đâu ngay chỗ bị gãy ấy lại nẩy sinh thêm nhiều nhánh nữa !Cây đu đủ có mấy trái bị chín bói - một trái bị hư
 Mấy chú bướm con con nhởn nhơ bên chòm cúc dại ngó bộ như rộn ràng chia vui cùng tôi .Trời hôm nay thật đẹp . Nắng sáng nay thật trong . Và lòng tôi cũng thật trong ( dù chất đầy một nỗi... ! )
-  Chào bà cô ..lâu quá bà cô không ngó ngàng gì tới tụi em hết!
 -  Hihi..ta xin lỗi nha mấy em .. hổm rày ta ...lười quá ..
 - He he ... bà cô còn ...chán đời và .. quạu nữa !
- Ừa ...
- Đến nỗi ..đã làm mất lòng ...
- Hi hi biết rồi ..(khổ lắm nói mãi ... ) biết rồi ...

 Và, thật là tuyệt khi tôi bỗng chộp được một trái tim trong xanh trên nền trời - ở cuối đường quê vắng ...
 Đây có thể gọi là một món quà dành để trao tặng...được không vậy ?








Thêm chú thích











Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

The Way of the Heart


Lấy cảm hứng từ những giáo lý cổ xưa của Thánh Anthony và các Giáo Phụ Desert, The Way of the Heart hướng người nghe tới con đường tâm linh theo 3 bước: Cô đơn ; Lặng thinh  và Cầu nguyện ....

Chủ Nhật, 6 tháng 7, 2014

vài ngày ...chán ..chường !

 Có một câu thành ngữ : " có sức khỏe là có tất cả " . Vậy thì tôi cũng nói nhại một câu : " mất sức khỏe là mất tất cả ! .
 Thiệt là đúng như vậy . Mấy hôm nay bị cảm - mệt mề - vật vờ - uể oải - buồn chán - bi quan ...vv..vv...Nhà dơ không thèm quét ...; ai hỏi không muốn trả lời ; người nhếch nhác không buồn ...chăm sóc ...Không biết đói ..không nghe buồn ngủ ...
  Bạn tới thăm - hỏi :
 - Ăn được hôn
  - Dĩ nhiên là không
  - Thèm ...ăn gì ..hôn
  - Không thèm ăn đâu...
  - ...
  -  À ..à ..ta chỉ thèm ..
  - Thèm chi nói mau
 - ... thèm  ... (mật ngôn ) ...hihi
 - Trời trời ...thiệt là ...lãng mạn ...như con nít vậy  !
  - Ừ ...ta là một đứa con nít lớn tuổi ..hihi


Thứ Ba, 1 tháng 7, 2014

" thương tiếc rồi sẽ làm buồn vu vơ ..."

    Tôi thiệt hết sức khó chịu khi xem mấy cái tiểu phẩm hài lấy đề tài người bị bệnh tâm thần ra mà diễu cợt để mong kiếm tiếng cười của khán giả . Hài kiểu nầy có thể nói là hài ...hạ đẳng . Đem cái bất hạnh của người ta ra để làm niềm vui để có tiếng cười  ( lạt lạt ). Thiệt là đáng trách hết sức .

      Lại có những vở hài  lấy đề tài người già và những mối tình già ra ... mà trấn lột   !
 . Thứ nhất là hỗn , thứ hai là bất nhân . Người già nào cũng đều thật đáng thương và  thật đáng an ủi  ( thay vì chế nhạo ). Họ tiếc nuối tuổi xuân , họ thèm thuồng tuổi trẻ đã mất ; có khi họ mãi mãi tiếc thương vô vọng về một mối tình đã lỡ , một người yêu đã mãi mãi đi xa ...Đem cái lẩm cẩm của họ ra để hòng chuốc lấy những tiếng cười ( miễn cưỡng ). Thật là khinh suất quá đáng !
  - Thông cảm đi mà , người ta ...hết đề tài rồi
  - Biết đâu ...lại theo đúng thị hiếu của nhiều người ..đó chớ !
   - Ừ ...cũng có lẽ ! họ sẵn sàng khai thác bất kỳ đề tài nào miễn là được lợi  !

    Nhắc tới cái vụ thị hiếu nầy tôi chợt nhớ  cách đây mấy hôm tôi được xem chương trình ca nhạc trực tiếp với tâm trạng  thương thương , tiếc tiếc  ... Bởi vì  chương trình ấy là liveshow của hai cô ca sĩ vang bóng một thời của ngày xa xưa. ! Họ từng là những ngôi sao của một thời ...đã qua . Họ từng là thần tượng của biết bao người mê ca nhạc .. Còn bây giờ thì sao ?
  Thời gian có ngừng trôi bao giờ . thương tiếc rồi sẽ làm buồn vu vơ .
     Tự nhiên nhớ lời của một bài hát  và nghe buồn lắm lận  !
Thời gian chẳng hề ngừng trôi . Nhưng có khi người ta cứ cố quên luật thời gian , người ta cứ cố tắm hai lần trong một dòng sông .
      Rồi cũng tự nhiên nhớ vua bóng đá Pelé ..đã  từ giã sân cỏ khi sự nghiệp đang huy hoàng - bởi  trong World Cup 1970 cú nhảy đánh đầu của ông trong khu vực 16m50 đã bị thủ thành Gordon Banks đánh bại ...- và thế là "  và tôi nhận biết rằng đã đến lúc tôi phải giã từ sân cỏ”.  .
    Còn trước mắt tôi bây giờ là hai hào quang ...mà trong phút chốc tôi cứ ngỡ  là hai đóm sáng của hai ngọn đèn - pin sắp hết .
  Tối hôm nay ..chắc rằng người khai thác sẽ ...được  ! Còn ...   hai ngôi sao ( của tôi ) thì chắc sẽ chỉ còn là một dư âm  ...!
 Thật không dễ chịu chút nào khi tôi buột lòng tự hỏi không biết người ta cố vớt vát cái gì ... - để cho khán giả ( tôi ) phải cực lòng  khi phải nghe tiếng hát  vô cùng  vất vả  và hình như cũng đã ...vô hồn !