Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

Chuyện cái áo ...


Ngồi rảnh xem album
 Bỗng gặp hình tắm biển
Nhớ câu chuyện bung xung
Bất chợt cười thành tiếng

 Hôm ấy  hai chị em
 Vừa mới ra tới biển
 Một phó nháy xuất hiện  :
 Hai bác chụp ảnh nhen ?

Hai bà cũng vui vẻ :
 Ừ chụp thì chụp thôi 
Nhưng chờ một lát nhé
Chừng dăm ba phút thôi

 Rồi  trút bỏ xiêm y
 Hai bà khoác bikini
Xinh tươi và duyên dáng
 Nhìn nhau cười mím chi

Chú phó nhòm khi nãy
Cũng vừa kịp chạy lại :
Mời hai cô làm ...điệu 
Tôi xin chụp ...vài kiểu ...


Trời ạ mới năm phút
 Mà từ bác xuống cô
 Có phải tại quần áo
(Hay bởi tại ...hàm hồ! ?)

Hai bà cười ...khoái chí
Rõ ...bikini ...hết ý !
Vậy ai bảo  cái áo
 Không làm nên thầy tu ?!


Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

thấm dễ tẩy khó

    Ngồi làm tóc kề bên một em tầm 8x ..Em gợi chuyện :
-Nhà cô ở đâu ?
- À ...ở P....
- Còn em thì ở G..., chồng em làm ở công ty ..X, mẹ em bán tạp hóa , còn ba em là sĩ quan ngụy ...
 Tôi bất chợt nổi gai sau khi nghe ba từ sĩ quan ngụy , tôi buột miệng hỏi :
-  Ba em là sĩ quan trong quân đội Việt Nam cộng hòa  ?
Em ấy hơi ngơ ngác một chút và chợt hiểu ra ...em cười và gật đầu :
- Dạ ...dạ ..
Rồi em bẽn lẻn :
- Dạ ...tại trước giờ em cứ nghe mấy ổng gọi vậy nên em cũng nói theo ...
- Hihi... ai gọi thì kệ họ , còn em là con thì  không nên nói theo như vậy ...

 Tôi cũng thấy hơi xót xa một chút về thói đời . Được làm vua thua làm giặc thì đã hẳn rồi . Cái tỷ lệ số đông bao giờ cũng áp đảo . Em ấy cũng chẳng hề có ý nghĩ rằng ba em là ngụy hay không ngụy ; chỉ nghe lệnh truyền là vâng theo . Nhưng có lẽ những tin tức thời sự nóng hổi hôm qua hôm kia đây - mà em và (biết đâu ) cả đến một số người gọi ba em là ngụy - cũng chưa hay là  người ở cấp cao của chính phủ hiện thời  , trong tuyên bố chủ quyền Hoàng Sa và Trường Sa vào những năm 1954...1975 là thuộc quyền quản lý của chính phủ Việt nam cộng hòa ( VNCH)  ; đã gọi chính quyền mà ba em phục vụ là chính quyền VNCH một cách nghiêm túc và trân trọng.

  Rồi mai mốt đây người ta có thay đổi cách gọi tên những con người ấy hay không ?

  Hay ..là .. người ta sẽ làm biếng thay đổi  vì thấy ...chẳng cần thiết
 Hay là  người ta cũng không muốn thay đổi vì ngượng
 Hay là người ta thấy ... không thay đổi cũng không .. nhằm nhò gì đến ...chức đến quyền  đến đời sống của người ta
 Hay là ...

Hihi...  Hay chỉ đơn giản  là...vì  thấm thì dễ mà tẩy thì khó chăng ?

Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

chiều ngồi bên bờ sông ...!




      Khi lòng cảm thấy nhiều bất an , tôi thường ra ngồi bên bờ sông . Không hiểu sao từ rất nhỏ tôi đã vô cùng yêu thích ngắm dòng sông - thích ngồi bên bờ sông , thích  đi thuyền hoặc đi đò trên sông ,... Có lẽ hồi nhỏ tôi đã lớn lên bên dòng sông quê ngoại .Khi xưa hồi trước 75 , đường sá đi lại khó khăn nên đường về ngoại  chỉ có một phương tiện duy nhất là  đò dọc ;  đó lại là một sự thích thú đối với tôi . Đi đò về ngoại suốt 5 tiếng đồng hồ . Và tôi mê mẩn nhìn sóng lúc nhấp nhô  lúc bủa vòi lúc gập ghềnh tùy theo sức gió- nhìn nước đục ngầu chở đi không biết bao nhiêu là thứ -rồi nhìn bần , nhìn đước dày ken chen kín  hai bên bờ của dòng Hàm Luông hiền hòa  . Bây giờ thì những người lái đò năm xưa không biết đi đâu về đâu ...khi đường lộ về quê ngoại đã bon bon cho đủ loại xe từ xe đạp  xe máy đến xe bus  Hôm qua kể chuyện cho người bạn  những thú vị  của những chuyến về ngoại bằng đò , người bạn nhí thèm thuồng tiếc nuối còn tôi thì thấy hết sức nao lòng .Khi những hệ quả của văn minh đem lại cho người ta nhiều lợi ích nhiều sung sướng về vật chất thì đồng thời cũng lấy đi  của người ta một vài phân lãng mạn - tức là người ta có thấy mất mát - Đôi khi người ta bỗng cảm thấy sự đổi chác nầy cũng không công bằng cho lắm !

    Chiều nay tôi lại cảm thấy nhớ quê ngoại - nhớ miền quê sông nước , nơi tuổi thơ nghèo nàn của tôi được dung dưỡng trong vòng tay gầy guộc yêu thương của ngoại ...Tôi nhớ những cây bần quê mùa lúc nào cũng hân hoan chào đón tôi khi tôi về tới đầu con rạch . Tôi nhớ những bông lúa một mùa trĩu oằn cong cớn làm điệu với từng cơn gió mang đầy hơi nước mặn .Tôi nhớ những chú còng vó cứ lăng xăng xớn xác chạy ra chạy vào trên những cửa hang nhỏ xíu mòn lỉn . Tôi nhớ những nàng cá thòi lòi ...ngô ngố cứ dương mắt ếch nhìn người qua lại ...hihi...rất đổi .. ngây ngô..và đáng yêu vô cùng ...Tôi nhớ tiếng chèo khua nước rọt rẹt đều đặn êm tai của dì Út ...Tôi nhớ cái mát rượi chạy suốt cả người khi tôi dùng tay làm dầm để bơi phụ dì  ( nhưng thật ra là để...vọc nước ) .Tôi nhớ tiếng cười hả hê của hai dì cháu - sau một hồi hoàn hồn - khi vô tình dì và cháu cùng bị té xuống rạch ...

     
     Chiều nay tôi lại ra ngồi bên bờ sông ...Nhìn sông nầy mà nhớ sông xưa .
  Ô hay ! Sao sông mà không giống sông ?
  Ô hay ! sao nước mà không giống nước ?
  Ô hay ! có  cây bần .. mà sao nó cũng  không giống cây bần ...?

  Và , ô hay !sao tôi lại ...cũng ...không còn giống ...tôi !

Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

ngày giỗ Má

 ngày giỗ Má
tôi về
thăm em thăm nhà thăm quê
 và thăm ...Má
"Đồng Khởi "vẫn hí hửng đón
 người thân và kẻ lạ
-  bao năm rồi tôi vẫn chưa quen được cái tên thay thế ấy
nhưng dầu sao tôi vẫn rộn ràng
 khi đọc bảng quê hương chào mừng ngay trước mắt
như vậy có nghĩa là
 tôi đã về tới quê nhà

ngày giỗ Má
đủ đầy
 người thân và người sơ
khói hương đậm màu
làm cay mắt mấy chị em

ngày giỗ Má
 nhìn bàn thờ đầy tràn các món ngày xưa Má thích
 nhìn các em buồn hiu khấn nguyện
tôi chợt nhói cả  lòng
 Má ơi
các món nầy dĩ nhiên Má cũng dành lại cho các con
 như ngày xưa đói khổ
Má cũng đã từng chắt chiu dành cho các con ..

ngày giỗ Má
tôi nhìn di ảnh Má tươi cười
dẫu rằng ..
suốt đời kham khổ
- suốt đời độ lượng-
tôi thầm khấn
 trong lòng
những lời rất riêng ...rất xót...

Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014

luật thời gian

Hôm kia lượm được tấm hình
Ngây thơ lớ ngớ ...chính mình ngày xưa
 Ngày xưa ơi hỡi ngày xưa
Hi hi có phải em giờ là tôi
 Sao tôi chẳng nhận ra tôi
Sao tôi cứ thấy lờ ngờ làm sao !
Hỏi : cháu biết ai đây không nào ?
 Cháu chợt hỏi lại : cô nào bà ơi ?

 Cô( mình) ơi mới đôi mươi ...
Thoắt cái mà đã ...đã ..là ...xa xưa !

 Luật thời gian vốn đâu chừa
 Đừng mong xuân sắc đo vừa thời gian

Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014

nhật nguyệt


trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt *


Nhật nguyệt có phải
là ngày và đêm
Vì sao ..ta lại
 lẫn lộn ngày đêm !


 nhật nguyệt có phải
 là vô thường trôi
ta tin mầu nhiệm...
 cũng.. vô thường thôi!


 nhật nguyệt có phải
là bàn tay nầy
lật qua lật lại
đêm cũng là ngày !

 nhật nguyệt ..(à há )
 ngày cũng... là đêm
 TÌNH y như chuyện
" nghìn lẻ một đêm"...


* Trịnh công Sơn

Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Quà cuối mùa


 Âm thầm em nở
một mình ...một mình 

muộn mằn nhưng ...vẫn
Xinh ơi là xinh !

ưa gần với cội ?
hay ưa đùa chơi ?
hay ưa làm dáng?
em của tôi ơi  !


Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014

trái tim ta chao đảo

  trái tim ta dưòng như không chịu nổi
 những tin tức hàng ngày trên trang báo 
những cái chết hình như vớ vẩn 
khi mạng người còn thua cái nẹc " Pô " xe
khi đồng tiền lên ngôi 
 đạo đức không chỗ ngụ 
 trốn nhủi trốn chui trong giang sơn du đãng giang hồ
khi chủ nghĩa hết thời - không còn  linh nghiệm nữa
người người lắc đầu - ngao ngán " nhớ linh xưa "
khi đồng chí trở mặt nhau vì ...nhà , xe , cơm , áo ,...
con trẻ khóc ròng " còn biết tin ...đâu ..."
khi chân tướng đã lộ  
 con mèo ...bèn vứt luôn xâu chuổi 
 hiện nguyên hình thành kẻ cướp lưu manh 
khi chiêu bài không còn cần núp nữa 
thì cần gì " hàng xóm  " với "" đệ huynh" !

Khi trái tim mọi người gần như chai sạn...
 Khi trái tim mọi người tưởng như không còn máu nữa...

Chợt nhói đau
 vì tiếng thét của con tàu  mang tên đất nước..
Chợt nhói đau
 vì tôi là  dân Việt !
Chợt nhói đau
 vì nghe hồn thiêng núi sông đang  ... rên xiết ...gầm gừ...


Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014

chị tôi ( còn một chút gì )


                 thương tặng chị tôi
 chị tôi biết yêu khi đà quá lứa
 biết tương tư khi tuổi đã xế chiều
 biết mộng mơ nhìn trăng treo cành bưởi
 biết mỉm cười nhìn bướm lượn hoa xiêu

 chị tôi biết trông tin và chờ đợi
 biết say mê ..., biết làm điệu sẽ sàng
 biết xốn xang  khi nghe bài nhạc sến
 biết nao lòng vì  câu nói yêu đương ...

 chị tôi biết yêu - chị tôi đã yêu
 chị tôi cho đi và chẳng nhận được bao nhiêu
( chắc chắn  phải tội  như anh chàng Xuân Diệu
Yêu rất nhiều mà  nhận chẳng  bao nhiêu...)

người phụ nữ lỗi thời - chị tôi đấy
người phụ nữ tội đời - chị tôi đấy
người phụ nữ u trầm - chị tôi đấy



Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014

tự dặn mình

                                                             Biết quên và biết nhớ