Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

hoa tiên tử !

 

     Như thường lệ , sáng hôm ấy tôi cũng đi bộ thể dục . Rồi vì thích khám phá  một con đường quê mới nên tôi bèn đổi hướng đi . Và thật là tuyệt khi mới đi được vài trăm thước  chợt tôi nhìn thấy một cô em xinh đẹp  đang lấp ló dưới một con lạch nhỏ - lằn ranh giữa bờ đê và ruộng mía :Một em hoa súng - một bông hoa tiên tử trắng tinh xinh xắn . Tôi dừng chân lại ngắm em khá lâu - Một bông hoa tiên tử của hơn 40 năm trước là đây  , một cô học trò của hơn 40 năm trước cũng đang ở đây - và một câu chuyện thật nhẹ nhàng dễ thương của hơn 40 năm trước cũng lại về :
........
bỗng một hôm , ngập ngừng chàng khẻ hỏi 
- hoa tiên tử -  nhỏ ơi biết hay không ?...
-------
rồi cũng một hôm thật nồng nàn chàng bảo 
- tiên- tử - nở - rồi nhỏ ơi... có hay   !
--------
 Và , câu chuyện đã dừng lại ở đó  - đúng lúc - Ừ phải  ...Chỉ chừng ấy thôi , tôi đã tâm sự với người bạn nhí  của tôi như thế . Và bạn tôi cũng đã ngưỡng mộ :
 - Vì đúng lúc nên câu chuyện ấy vẫn luôn luôn tồn tại là một bài thơ thuở học trò  thật đẹp 

  Hôm đó may mắn là tôi lại có mang theo máy ảnh .
Chụp hình xong rồi , đứng lên đi được vài bước thì tôi chợt ngần ngừ ...rồi quay lại ;
- Phải đem em "Tiên Tử " về nhà thôi !
Cái lạch cách bờ đê gần hai thước chiều cao .
 - Làm sao đem em ấy lên nhỉ ?
 - Dùng nhánh chà kéo em lên .
 - Ơ hơ cách nầy  chỉ có thể làm em bị ...tiêu luôn ! .
 - Ừ hay nhảy xuống dười ruộng mía nhỉ  - ngồi ở mép bờ mía thì mới có thể " tiếp cận " em ấy được .
Nghĩ là .. làm !Và tôi đã dùng cả mười cái móng tay cùn (thay cái bay ) mới bứng được em ấy ra khỏi ...lòng lạch cứng  .
 - Mười móng tay bị đau - không hề gì !
 - Một vài giọt bẩn văng lên quần áo - không hề gì
 - Phóng lên bờ đê suýt bị tụt - không hề gì !

 Bởi có một niềm vui ngây dại rất trẻ thơ đang dào dạt trong lòng - giống  như hồi học lớp ba có lần  từng vào chùa ...nhổ trộm ...một cây hoa ưng ý  ( he he)
 Và.. tôi đã không dấu được nụ cười hân hoan ( cũng rất trẻ thơ ) suốt  dọc đường về !

                                       
         Hihi .. vậy là .. - biết đâu sau một lối rẽ -(  nơi chốn bất ngờ nhất ) bạn sẽ chợt tìm ra một nụ cười - như một món quà bất ngờ của đất trời ban tặng !

                                                                               

2 nhận xét:

  1. Ui ! tiên tử. hoa súng thì ở đâu cũng có thể tìm thấy được nhưng trong cái lach hoang dã như thế nầy thì thấy nó thương thương làm sao ấy. ai mà chăng thích. nhưng chị M ơi ,em nó đang sinh nở để truyền tử lưu tôn mà chị chuyển hộ khẩu bằng mấy ngón tay như thế coi chừng ảnh hưởng tới sức khỏe của tiên tử, lo quá à...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trời ...tưởng HV lo cho mấy ngón tay của chị chứ ...!
      Hihi ... HV lo tiên tử chuyển hộ khẩu không ổn hả ...? Còn chị thì cứ lo mấy gã bò ...thô lỗ nó ..nuốt chửng người đẹp đó mà ...Với lại biết chừng đâu ông chủ ruộng mía nổi siêng làm vệ sinh dòng lạch thì ...huhu...em ấy cũng tiêu luôn đó ! Thôi ..cho em ấy " VỀ " với chị ...cho ...chắc ..hehe !

      Xóa