Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014
...ngơ ngác !
Hôm qua đi ăn cưới . Tới món thịt nai bọn tôi bỗng chùn tay gắp . Một nhỏ bạn nói :
- Thịt rừng - đặc sản thời thượng đó
Nhỏ khác tiếp lời :
- Thịt này nhà hàng mua ở miền ngoài ( tức là miền trung đó )
- Họ đi săn về bán ...!
-Con nai đâu có nuôi như heo rừng được hả ta ?
- Hình như ...không được ... Do đó đây là "thịt thiên nhiên "...nên giá đắt ...!
Tự nhiên tôi buột miệng nói một câu ngớ ngẩn :
- Ui trời ! ăn kiểu nầy thì mơi mốt không còn con thú nào trong rừng nữa thì sao ta !
Cả bọn bạn tôi cùng cười cho một câu nói vừa con nít vừa bà già của tôi .
Nhưng bỗng có một nhỏ bỗng dưng phun một câu " cóc cắn "
- Thì ...con người sẽ vào rừng làm ...thú thôi ! Haha...
Sau câu nói " búa tạ " nầy , bọn tôi đứa thì cười haha , đứa thì xùy xùy , đứa thì chặc chặc , ...
Rồi một đứa châm biếm nhại lời thơ Tiếng thu :
mai không còn rừng thu
lá thu thôi xào xạt
con nai vàng ngơ ngác"
giờ đã thành nai khô !
Vậy là dĩa đặc sản thời thượng đã không được ưa chuộng ở bàn của chúng tôi... Bởi đứa nào đứa nấy hình như cũng vừa nhìn thấy hình ảnh "Con nai vàng ngơ ngác , Đạp trên lá vàng khô..." của Lưu Trọng Lư cứ ngơ ngác ...ngơ ngác ... rồi loạng choạng ngã lăn ( tội nghiệp ) !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
đó là chuyện của năm 2014, bây giờ mình chúc bạn năm 2015 thật vui vẻ hạnh phúc.
Trả lờiXóa