Sáng nay bỗng nhiên gian bếp nhà tôi thưa hẳn lá vàng bay vào qua cửa sổ. tôi buột miệng :
- Chà !cái anh me tây chuyên môn xả rác qua nhà mình hôm nay đã ngừng hoạt động rồi hả ta !
Tôi vén màn nhìn sang cây me tây mọc bên vườn nhà láng giềng - cái cây từng làm tôi bực mình vì phải quét lá vàng hàng ngày bừa bải vung vèo trong gian bếp nhỏ .
. Trong cái không khí chợt lạnh của mùa cuối năm - cây me tây mọc hoang mấy chục năm nầy cũng chợt xơ xác - đã không còn vẻ "hoành tráng " như thường bữa nữa . Tàn lá xanh um rậm rạp hôm nào nay đã trở màu và thưa thớt như mái tóc của một người sau một cơn đau khá nặng . Một vài cành dưới cùng đã trụi hẳn lá . Tôi chợt nghe lòng nao nao :
........
Và tôi ...
tần ngần bỗng chợt hay
rằng mùa đông - tôi ...trao tay
..........
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét