Thứ Ba, 11 tháng 6, 2019

Bóng mây thấp thoáng ...

Như mây trời có khi tan khi hợp
Dạ của nàng cũng khi nhớ khi quên
Nên chợt đôi hồi  nhớ ngày xưa ấy
Bỗng dưng lòng nghe thắt thẻo bâng khuâng ...

Có một bận vào cuối mùa hoa phượng
Có một người đến bảo nhỏ : " Nhỏ ơi ,
Hoa tiên tử vì nhỏ hôm qua đã nở ,
Nhỏ hiểu không ...
 Là... anh lụy nhỏ rồi "

Ôi chuyện lâu lắc... đà nửa thế kỷ
Bóng mây xa đã thấp thoáng chân trời
Yêu đâu có nghĩa là không xa cách
Và cách xa đâu có nghĩa là quên ...

2 nhận xét:

  1. Xa cách có khi quên thiệt đấy chứ!? Như tui gọi điện thoại hỏi thăm hoài mà thầy cô có khi nào bắt máy đâu. Chẳng biết ra làm sao nữa !!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trời ! làm sao mà tui quên được người bạn vừa cũ vừa mới này cho được chứ ! Chẳng qua là ...( cho đổ thừa ông xã chút nha ). Hôm nay rảng rảng chút đỉnh mới ngó thăm lại cái nhà blog - đã bỏ lu lấp bụi bám nhện giăng đầy ! Thôi thì làm ơn nhận dùm tui hai tiếng "so-ry" nha !

      Xóa