Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

...NHỎ NHOI !

   Sáng nay cái chân của mình vừa vặn hết đau . Khi mang giày để đi thể dục mình chợt nhận ra điều đó . Vậy là không uổng công mấy bửa nay xoa xoa bóp bóp thuốc rượu . Vậy là hết đi cà nhắc . vậy là cái chân nó hết bị đui - cứ tối ngày hết va vào chỗ nầy đến quẹt vào chỗ kia để rồi ôm chân hít hà than thở ôi cái chân tui nó bị đui rùi ...
  Hà ...Hình như còn đau một xíu vừa đủ cho mình cảm thấy được một niềm sung sướng ..
 Như một niềm vui  khi bất chợt nhận ra một đóa  hoa dại  e ấp lấp ló dưới tàn lá xanh - mà bấy lâu qua lại mình cứ tưởng nó là loài cây không hoa

Không có được " hạnh phúc lớn "nhưng ít ra ta cũng có được những hạnh phúc nhỏ như vầy chứ, phải không  ??

6 nhận xét:

  1. Cùng một lúc chia buồn và chung vui với cái chân! Hạnh phúc "nhỏ nhoi" và "lấp ló" mới là hạnh phúc thật sự lớn lao!

    Trả lờiXóa
  2. Lại thêm một hạnh phúc " nhỏ nhoi" nữa ! hiiii

    Trả lờiXóa
  3. Bà chị của tôi còn viết khỏe dữ dội! Gửi chị bài thơ của NG viết về làng Ái Nghĩa - một thời "Oanh liệt"!










    Ville
    Nguyễn Giúp

    (Trích)
    ...
    6.
    Ville ơi!
    Ngày mẹ tôi đi xa
    Từng nhịp cầu lang thang từng khúc sông rã nát
    Nhiều cơn say bất tận cứ dùng dằng đêm chút ánh sáng chợt lóe lên tiếng chuông chùa xâu khuya thành từng hạt
    … nam mô
    … nam mô
    … nam mô
    Bên kia đồi bóng ai cứ chập chờn lam lũ cứ chập chờn nâu
    … từng nấc
    … từng nấc
    Trời không mưa mà ướt mặt
    Phiêu diêu tàn canh tiếng chuông lịm vào thẳm sâu ban mai nơi gà gáy sáng còn có khi quay về
    Nắng lên như chưa hề đêm qua
    Như bưởi chưa từng the cuống họng
    Hết thảy xước vào niềm cũ có giấc mơ mẹ về hộ mệnh tôi vượt ngàn lối chắn
    Ngày phá vỡ lô cốt đã vứt đi nỗi ám ảnh của máu
    Bó hoa đầu tiên biết mang tặng người là bó hoa tôi đặt lên mộ mẹ ngày trời thu hây hây gió thổi
    … từng cánh
    … từng cánh
    mỏng mà run gầy mà ngát tím mẹ ơi có thể là đêm qua (?)

    7.
    24h tới bão sẽ di chuyển
    Leo lên mái nhà bóng cha tôi đơn độc mà vạm vỡ
    50 tuổi vợ mất bắp chân cuồn cuộn tiếng búa đóng đinh giòn lựng
    Diễn biến lũ trên các sông đang ở mức báo động 3
    Mưa lớn còn kéo dài
    Gạo mắm và đèn dầu…
    Đêm tối như mực mặt người dớn dác trườn qua mịt mùng khu đĩ cứu hộ
    Con đường là dòng sông chảy xiết
    Sau những xanh xao kéo dài khuôn ngực
    Lại cơn ho cất lên hụ còi lần thứ nhất
    Trong khu vườn ẩm mốc tắc kè kêu nắng
    Tôi dắt trâu ra đồng
    Bỏ hai chân xuống đất cha tôi đứng lên
    Tái sinh mùa màng

    8.
    Những gian hàng café mở
    Những câu chuyện của ngày hôm qua của ngày hôm nay
    Cả làng ùn Bến Dầu bà tôi nằm liệt bên chum gạo và chiếc hòm gỗ lạnh lùng đợi huyệt
    Nội tôi quay về sững gọi cây thập ác dắt cố tôi đi mãi
    Tiếng rít phanh chạm vào đâu hỡi những con trẻ (?)
    Hụ còi xả lũ hồi ngắn hồi dài… ràn rạt
    Trên đỉnh nhà chấp chới tiếng chim bắt cô trói cột kêu rân
    Mẹ đi chợ chiều em đi chợ mai gặp người thân Quảng Huế lật nón cầm tay xoa xuýt
    Phập phù đường lên trời khói bay câu chuyện
    “Rằng xưa có gã từ quan/ Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau…”
    Người đi 30 năm coi như biền biệt
    Sông dài hồ rộng có khi quay về buồm không gặp gió
    Khua vang gót nguyệt sương rơi ngựa ốm
    Đóa hoa thơm dọc triền đồi đường lên nhà ngoại
    … quanh co
    … quanh co
    Gõ vào đâu một nốt trầm cho tôi lưu lạc?

    9.
    Quê nhà ngày giáp Tết
    Nam thanh nữ tú rần rật cộ xe
    Rần rật hồi hương
    Rần rần lớ giọng
    Phổng phao ăn đứng ăn ngồi chập cheng huýt sáo rú ga vang đường thôn
    Giêng hai xe giường nằm lầm lũi quày đầu tha hương cầu thực anh đi em đi Tết về
    Buồn như sung rụng…
    Quê ơi, đâu người muôn năm cũ ?
    Người lặn vào đất đai người lang thang gò đồn người chèo thuyền trên sông người từng khi hoa cỏ từng khi cánh chim say ngất
    Tôi ơi, trên tầng cao hoa gạo cháy
    Tôi ơi, niềm thiên sứ

    Quay về - Ville?


    Tháng 7/ 2013

    …………………………………………………………………
    (*) Thời Pháp thuộc, khu trung tâm thị trấn Ái Nghĩa (Đại Lộc, Quảng.Nam) có tên thường gọi là Ville[phố]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ville- Mỗi lần đọc lại là một nhịp nhớ
      Nhớ Trần Hưng Đạo , nhớ Hương đầu mùa ..
      Nhớ phố Ái Nghĩa, nhớ Karaoke
      Nhớ mái ấm công đoàn , nhớ anh chàng Nguyễn Giúp
      Nhớ một ngày cả tập đoàn ta bà sáng Cẩm Lệ , trưa Ngũ Hành Sơn , chiều Hội An
      Nhớ một ngày thăm thú Mỹ Sơn , chiều vào đảo Khỉ ..
      Vân vân và vân vân
      Hôm nay Ville lại gợi cho ta những kỷ niệm xưa
      Làm sao ta quên được
      Những mùa mưa mùa bão
      Những con đường ...
      Những hình ảnh ...
      Những ký ức - hạnh phúc lẫn khổ đau
      Và .những cái tên ... (của người và của quỷ )
      Ville - phố trong làng
      Ville - phố trong phố
      Và một nỗi nhớ - Tình trong Người !

      Xóa
  4. Lâu ngày mới ghé thăm bạn đây và rất vui khi thấy tâm hồn bạn vẫn rất trẻ trung , yêu đời .
    Trang http://vangtrencat.wordpress.com/ lâu nay khó vào nên mình đã chuyển nhà sang blog Spots , như thế sẽ gần với bạn hơn , thỉnh thỏang sẽ qua đọc thơ của bạn , bạn làm thơ rất tuyệt .

    Trả lờiXóa
  5. hạnh phúc đôi khi là những điều rất nhỏ

    Trả lờiXóa