Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

trên đường vắng ...!


       Trên đường đi bộ ( thể dục ) mỗi buổi sáng , tôi ngại nhất là phải đi qua một khu vườn có  đội quân canh giữ quá mức cần thiết  : một bầy binh khuyển cũng đâu khoãng hơn 10 chú . Dù có nhiều lối đi và dù lối nào cũng có ...chó ; nhưng lối đi nầy thì .. đáng sợ  nhất -. Tuy vậy , bù lại lối đi nầy sát dọc bờ sông ,  dẫn đến một chỗ đập xả nước có quang cảnh rất thoáng đãng và rất dễ thương ... để tôi ngồi nghỉ chân thật lý tưởng ! Và để ...bảo đảm an toàn thì trước khi vào đầu đường nầy thì tôi phải thủ sẵn cho mình một nhánh nhỏ chà cây để ...  tự vệ !
  Sáng nay ,  vừa đi vừa mãi nghĩ lung tung tôi quên " thủ  vũ khí " và đã đặt chân vào khu vực " cấm " rồi mà không hay . Tôi  giựt mình vì chợt nghe có tiếng gừ gừ ( cười gằn ) rất dễ ớn : 
 - Hừ hừ ,,...bửa nay chỉ tay không , gan nhỉ ?
 Tá hỏa vì cách hơn  chục bước chân là đội quân khuyển đang lừ đừ ...uể oải đứng dậy .Tôi đứng sựng lại và nhìn quanh tìm...một nhánh chà cây bị  ai đó bỏ vất  - mọi bữa thì lủ khủ , vậy mà bửa nay thì ...đâu mất -Lại nhìn xuống đất tìm một hòn đá hoặc hòn đất ...- cũng không có ! Tôi bước lui ...và đội binh kia ( nhe răng ) lững thửng bước tới :
 - Hà hà ...giỡn mặt hả ?
 - Hừ ...hãy đợi đấy ...!
 Tôi lẹ tay bẻ đại một nhánh cây bạch đàn ( của đội SV mùa hè xanh mới trồng vào tháng trước)  ở ven đường . Và , thiệt là ...hiệu nghiệm . Đội binh khuyển lập tức quay đầu và rút cả vào vườn sâu . He he .
Bây giờ thì tôi lại sợ ..bỗng dưng có một người dân nào đó hỏi tôi cắc cớ :
 - Sao cô lại bẻ cây ... của mấy nhỏ trồng ?
 Thì chắc là tôi phải ...quê lắm lắm . Cũng may là đường vắng - không có ai cả . Hihi 
 Tôi bỗng nhớ đến lời bài hát - của mấy bé mẫu giáo- mà có lần tôi cũng đã dạy cho con của mình  : " 
 "  Ra vườn hoa em chơi ..Dưới ánh nắng vườn hoa tươi đẹp , em muốn hái một bông hoa hồng . Nhưng cô dặn đừng hái ...: Bông hoa nầy là của chung ..."
    (Hi hi ...mới hay có khi " cô dạy một đường mà  cô làm một nẽo ")
   Nhưng rồi tôi chợt bật cười và  - tự biện hộ - nghĩ " có khi vì hoàn cảnh mà người ta không thể làm theo những gì mà mình đã từng nghĩ ; vì bản thân mà người ta buột lòng phải làm khác đi với những điều luật của chính bản thân mình lập ra ! " 

  Hi hi ..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét