Hồi trước - lâu rồi - tôi và nhỏ H. từng cười sặc.. chế diễu những lời bài hát như vầy ...là ...rẽ tiền là sến là ...vv Và dĩ nhiên hai đứa không bao giờ thích - tất nhiên không bao giờ hát ...
Nhưng khi già già , bỗng một hôm nghe người ta hát - như sáng hôm nay chẳng hạn - tôi bỗng nghe vô cùng cảm động - có một số gai ốc nổi lên trên người -Một em thợ xây ( tường nhà tôi ) vừa làm vừa nghêu ngao :
Đừng nói xa nhau cho tâm hồn đau khổ ...đừng nói xa nhau cho mắt lệ hoen mờ
.................
... Chỉ có hai ta không bao giờ ly biệt ...
Tại sao mà hồi đó tụi mình lại có thể xem thường những lời mộc mạc chân tình - không cầu kỳ hoa mỹ - như vầy chứ H. nhỉ ? Ừ thì nếu yêu nhau mà xa nhau thì lòng cả hai sẽ đau khổ ...vì yêu nhau thì ai chẳng muốn được gần nhau chứ ..nên yêu nhau thì đừng nói xa nhau ; bởi "Lỡ yêu rồi làm sao quên được ...anh ơi ..."
Và mặc cho một số văn nhân thi sĩ kêu gào:
"tình chỉ đẹp những khi còn dang dỡ .."
mặc cho giới "cao cấp" lo sợ :
" Tình mất vui khi đã vẹn câu thề "
thì đôi tình nhân ( bình dân ) nầy thực tế giản dị ..thiệt tình :
Đừng nói xa nhau cho tâm hồn đau khổ ...
..................
" chỉ có đôi ta không bao giờ ly biệt "
.............
với một tiếng tin yêu nhau mối tình đẹp ngàn sau ..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét