Sáng nay đi khám bệnh - vì cái chân phải cứ ăn rồi bị chuột rút miết , mà lại rút về ban đêm , trong giấc ngủ nữa - thì hỏi sao mà tôi không lấy làm điều cho được . Bác sĩ điềù trị cho tôi đi siêu âm van tỉnh mạch và đo loãng xương . Kết quả trái ngược với dự đoán của tôi Tôi cứ nghĩ mình bị loãng xương và không hề bao giờ nghĩ tới cái vụ suy van tỉnh mạch . ( thú thiệt là vì tôi dốt nên chưa từng nghe tên cái bệnh nầy ) . Nhưng kết quả thì là " mật độ xương bình thường" ;và bị "suy van tỉnh mạch" !
- Nguyên nhân tôi bị suy van tỉnh mạch ?
- Có lẽ do chị đứng nhiều quá , hoặc ngồi nhiều quá ..
- Vậy tôi phải hạn chế đứng lâu hoặc ngồi lâu phải hôn ?
- Ừ ...đúng. rồi
- ...
- À ...mà chị có đi bộ thể dục hôn vậy
- Tôi có đi chớ ..
- Hừm ...phải lập tức ngưng ngay ...chị càng đi nó càng bị nặng ....
-...
Bà bác sĩ còn nói thêm khá nhiều về những nguy cơ có thể xảy ra nếu bệnh tình nầy tiến triển mạnh . Phải chi bà đừng nói thêm khúc sau nầy thì có lẽ tốt cho tâm lý của tôi hơn . Tôi ra khỏi phòng khám mà lòng cũng khá nặng trĩu. Thì Đức Phật đã chẳng nói là "sanh lão bệnh tử "là bốn cái khổ đó sao . Tôi đã là con người sao tôi lại không có những cái khổ của con người chứ . Tôi đã có sanh , có lão giờ phải đến có bệnh , ...( ngoài ra còn có oán tấn hội khổ , ái biệt ly khổ , vv.. nữa mà) .
.....
Tôi ngồi một lúc ở băng đá bệnh viện .
Tôi nhìn cái sân gửi xe của bệnh viện đầy ken .
Tôi nhìn người ta ngồi dày đặc chờ khám , chờ lảnh thuốc , ...
Tôi nhìn những người tất tả ở phòng cấp cứu ,...
Tôi chợt nhớ lỏm bỏm lời của Bồ Tát Duy Ma Cật khi Anan tới thăm Ngài bị bệnh : vì chúng sanh bệnh nên ta bệnh !
Hình như có một sự vỗ về khiến lòng tôi nghe dịu lại và đồng thời tôi cũng nghe nổi lên một niềm thương cảm : tôi thương người cũng như tôi thương tôi !
Không sao đâu chị . Điều trị theo lời dặn của BS thì nhanh hết thôi . Đừng bi quan nhé . Chúc chị mau khỏi bịnh .
Trả lờiXóaBạn ...( nặc danh ) thân mến ! Rất cảm ơn vì cái tình của bạn đối với TD. Chúc bạn khỏe và vui nhé !
XóaMình nghĩ bạn có chế độ ăn uống hợp lý , tâm hồn cứ phơi phới như thế này là ổn thôi , những dòng viết bi quan trong tình trạng sức khỏe vẫn cảm nhận được tâm hồn của bạn đấy . Ở tuổi chúng ta có bệnh là lẽ đương nhiên , mình còn nhiều bệnh hơn bạn , và nhiều người còn bị bệnh nan y nữa cơ mà .
Trả lờiXóaBạn đừng buồn , và cứ vận động thì mới khỏe được , không nên ngừng đi bộ , đi với tốc độ vừa phải nhịp nhàng rất tốt , nếu vì nghĩ mình bị bệnh mà giảm vận động thì càng nguy hiểm .
Vừa đi bộ nhẹ nhàng , vừa ngắm phong cảnh xung quanh , tâm hồn lai láng dâng tràn , bệnh nó sẽ chán bạn thôi .
Bác sĩ Phương Lan thân thương của tui ơi ! tui vô cùng cảm động vì cái comment nầy của bạn đó. Tui sẽ ..."chấp hành " hoàn toàn "chỉ thị của bạn !! * vì tui coi những lời của bạn cũng là một toa thuốc đó nha .Hihi...cảm ơn nhiều lắm nha !
Xóa