Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

thôi kệ

      Sáng nay tôi dậy trễ ( mặc dù có người nhẳc nhở )  vì hồi hôm thức khuya , lính qua lính quính khi thấy mặt trời đã lấp ló . Ủa mà mình đi thể dục chứ có phải đi dạy đâu mà sợ trễ giờ ta . Thiệt là buồn cười cho cái tập quán " đúng giờ " của một con người " mô phạm ". Nhưng thiệt tình và...thiệt ra thì tôi nào có mô phạm lắm đâu ta . Tôi vẫn có những cái " trật ...khuôn "đấy thôi - nhất là tư tưởng  . Tôi không hay chấp vào những cái thường tình của thiên hạ ; tôi vẫn thường mở lòng để cố hiểu một điều gì đó ...ngoại lệ mà thói thường hay câu nệ . Phải chăng có những con đường chưa được mở - mà nếu nó đã mỡ thì đương nhiên nó sẽ được gọi là con đường - mà nếu đã đi quen rồi thì chắc gì người ta không hoan nghênh và cổ vũ .
       Thôi kệ . Đi thể dục thôi .

   Nước lớn ! Hôm nay vẫn còn trong những ngày nước rong mà . Có một chút gió gợn làm nổi rõ những bọt bong bóng màu nâu của phù sa , rào rạt reo vui trên mặt sông hiền hòa - đặc trưng của miền Nam quê tôi . Nước lớn - nước đầy bao giờ cũng đem lại cho ta cái cảm giác đủ đầy tròn trĩnh . Tôi nhớ khi xưa mỗi lần dọn tới nhà mới bao giờ má tôi cũng bắt tụi tôi đổ nước đầy các lu các khạp - má nói để được ...vui như nước lên . Chiều 30 tết cũng vậy , bận gì thì bận chứ việc đổ nước cho đầy các mái chứa là việc má tôi cho lên hàng ưu tiên số một . Lại nhớ hôm qua đây khi cái máy bom nước " bị sự cố " - cả hệ thống nước trong nhà đều tắt ngúm - xô lớn xô nhỏ đùng một phát cũng trống không . Trời ạ - nó cũng kinh khủng như mọi cái ...kinh khủng khác ( hihi ). Nhưng rồi ...may thời ( bà nội trợ ) cũng phát hiện kịp thời và ...sửa chữa kịp thời . Lỗi của ông thợ gắn cái phao - nhưng mọi người đều nói : do cái phao nằm sâu quá ! 
         Thôi kệ . Đi tiếp thôi .

   Tôi không thể không dừng chân một chút để ngắm " bông hoa của tôi " Lâu lắm rồi cây bần nầy mới cho đợt bông tiếp theo !Sáng nay em tôi chúm chím thiệt là dễ thương - mọi cái chúm chím đều dễ thương mà - Cây bần nầy đứng lẻ loi ven bờ sông vắng . Những bông hoa xinh xắn tươi thắm của em cũng đã từng uổng phí - vô duyên trước những làn gió vô tình hờ hững . Thì ngày xưa có biết bao người đẹp cũng đã từng uổng phí nhan sắc và cuộc đời nơi cung cấm . Thì ...đã sao ...!?
       Thôi kệ . Đi tiếp thôi

   Về nhà . 
Đọc một bài thơ hay .
 Hay và chua cay . 
 Lòng đau và xót - xót cho người , mà có lẽ xót cho mình nhiều hơn . 
Lời thơ ám ảnh tôi trên con đường đi chợ  - thay vì quẹo trái thì tôi lại quẹo phải - lúc mua thức ăn lấy tiền thối mà quên lấy thức ăn ..,hihi..
      Tôi đúng là một con người nhạy cảm quá mức cần thiết chăng ? Đó phải chăng cũng
,là nhược điểm " cấp cao " của tôi ?! .
    Nhưng tôi biết làm sao ...! 
   Thôi kệ ...! 

4 nhận xét:

  1. Trên thế gian làm gì có sẵn những con đường , chỉ là do con người mở lối đi nên tạo thành đường mà thôi , biết đâu với bản tình của mình trong cuộc sống bạn đã vô tình tạo ra "những con đường"...
    Mình thích đọc tản văn của bạn , nó hồn nhiên , nó dễ thương với cảm xúc rất thực không hề cố gắng vẽ màu ...
    Chúc bạn luôn vui vẻ yêu đời , liều thuốc giúp bạn trẻ mãi ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn P L rất nhiều . Có những lời chí tình của một người bạn thiệt là hạnh phúc cho TD vậy ! Chúc bạn vui và khoẻ nha.

      Xóa
  2. " Ngày xưa có biết bao người đẹp cũng đã từng uổng phí nhan sắc và cuộc đời nơi cung cấm ". chị TD ơi theo em thì biết bao nhiêu người đẹp nầy mới không uổng phí cái hồng nhan của mình đâu . Họ đã đánh đỗi nhan sắc đó để đem lại cho gia đình tộc họ bà con được nhiều tài sản ,bổng lộc lớn lao mà một người bình thường làm lụng suốt cả đời không tạo nỗi. Chính những người đẹp không đỗi được những ngàn vàng mới là uổng phí đấy chứ ...!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hư Vô có giả vờ ko hiểu ý của TD hôn vậy? Đâu phải đem nhan sắc đổi vinh hoa phú quý thì là xứng đáng ...! Nếu chỉ như vậy thì phần thiệt dĩ nhiên dành cho nàng rồi !

      Xóa