Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

Tìm lại ngày xưa ...đã mất !

           Hơn hai mươi năm bằn bặt  xa quê , khi tôi trở về thì quê nội của tôi đã "thay da đổi thịt "  nhiều quá  .
         Thực sự tôi vừa vui vừa buồn .
         Lẫn lộn không biết đâu mà kể !
    Ngày đầu khi trở về tôi đi thăm mộ của ba tôi , tôi đã nghe mấy đứa em thông báo trước rồi thế mà khi đối diện thực tế tôi vẫn không khỏi ngỡ ngàng và nao lòng ! Không còn một vết tích nào của ngôi nhà cũ của chúng tôi ngày xưa cả .Xung quanh đó cũng hoàn toàn lạ lẫm !Nếu không có "người chỉ dẫn "( là mấy đứa em ) dễ gì tôi xác định được vị trí của " thánh đường xưa" của chúng tôi  chứ ?

      -Chỗ này hồi đó là cây vú sữa tím , chỗ nầy nữa..cũng là vú sữa tím .
    - Cây đàng trước sai trái hơn .
    -Bên này là cây vú sữa trắng nè .
     -Ừ không hiểu sao cây trắng nầy ít trái ghê ..ba cứ hăm đốn hoài ...
      -Nhưng rồi ba tội nghiệp  nó ba hỏng đốn .
      -Ờ ..có nhớ hồi đó mỗi lần tới tháng chạp cả xóm tới hái vú sửa với nhà mình hôn ?
      - Nhớ sao không .Trời ơi cây vú sữa  sai oằn mà trái lại to nữa
      - Hihi em nhớ hồi đó hứng vú sữa bằng mền mà buồn cười quá trời !
      -Ờ có hồi vì chạy theo hướng trái rơi mà mấy chị em mệt muốn khùng
      -Có khi té lăn quay nữa chớ bộ !
       - Mấy ông ba lém lại giả bộ hứng trật để được hưởng trái bể nữa chớ
       - Ờ vú sữa mình ngọt bắt ớn luôn !
       - Ờ vui quá trời !
Mới nói vui quá trời mà mấy chị em bỗng dưng buồn hiu .Mấy chị em tìm hoài cũng không ra cái gốc của cây vú sữa nào cả . Người ta  đã đào trốc cả gốc cả rễ của cây để dễ bề trồng thứ khác kinh tế hơn  ( vì đất nhà tôi đã không còn là sở hữu của nhà chúng tôi nữa rồi !) Khoảnh đất sau nhà thì càng xa lạ ...


  " Tuổi thơ đã đi qua không bao giờ trở lại ...


Cháy hết mình cánh phượng nhẹ nhàng rơi..."

   Không biết tại sao nhỏ em bỗng dưng hát hai câu hát đó . Làm mấy chị em buồn lịm  ..nhìn nhau lặng ngắt ...Và cả mấy đứa đều chảy nước mắt !
   
 Bây giờ tôi mới thực sự  thấm thía nghĩa của câu : " Thương hải biến vi tang điền " !
 
       

2 nhận xét:

  1. Biển xanh hóa nương dâu. Con cũng gặp cảnh đó cô ơi.

    Sao ký ức tuổi thơ lúc nào cũng trong sáng ấm áp thế!

    Trả lờiXóa
  2. Bởi vậy mà người ta thường nghe lòng êm dịu khi nhớ về tuổi thơ ..
    Vài dòng của Trang La cũng khiến TD nghe lòng êm ái lắm ! Cảm ơn em nhen !

    Trả lờiXóa