Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

....,ai chắc không dại khờ !

 


Nhớ hồi nhỏ mình và nhỏ H. mới mười lăm tuổi đầu mà bày trò đặt tên cho con . Hai đứa hoàn thành bảng kê khai một dọc tên cả trai lẫn gái sau một hồi tranh luận khá căng thẳng . He he he ...bây giờ thì không đứa nào chọn lấy một cái tên trong bảng kê khai dài dằn dặt đó ...!Có lẽ những cái tên đó nó chỉ thích hợp khi mình còn nhỏ , còn mơ mộng còn sến sựa ; còn khi lớn ( ! ? ) rồi thì đầu óc mình khô cứng , não bị nhuyễn , lòng đã chai thì những cái tên như vậy tụi mình khó chấp thuận . Hè hè ...đúng chứ H.

  Nhớ hồi nhỏ cũng khoãng hơn mười lăm một chút mình và nhỏ H. cũng tâm sự " nỗi lòng" rất ư là ..là khờ khạo - trẻ con học đòi - . Chẳng hạn đứa xướng đứa họa như vầy :
 -Nếu mơi mốt hết chiến tranh chắc buồn lắm
- Ừ vì không còn lính để yêu !
- Khoảng bốn mươi thì nên tự tử chết  ( ! )
- Ừ phải , vì '' mỹ nhân tự cổ như danh tướng , bất hứa nhân gian kiến bạch đầu  "
- Chỉ cần tình yêu ...là đủ ...không cần tình dục!
- Ừ tình dục không phải tình yêu , yêu mà không gặp nhau càng đẹp   ...
- vân vân ...

 Sau đó vài chục năm hai đứa gặp lại nhau ( sau khi đứa chân trời đứa góc biển do hậu quả của 30/4/75 ) thì cùng nhắc lại những lời điên khùng năm xưa và cùng cười ra nước mắt .

Nhớ hồi nhỏ cũng vào thời ấy mình và nhỏ H. đã cực lực lên án nàng Kiều  là loạn ...khi đứng thuyết trình trong khối lớp đệ tam . Và bọn mình cải chày cải cối tóe lửa với mấy đứa con trai cùng khối vì chúng nó bênh nàng Kiều cũng dữ !.
 Hi hi ...Bây giờ hai đứa nhớ lại chuyện xưa mà  tự cười mình và cùng xấu hổ hỏi nhau " sao hồi đó tụi mình ... ??"  . Rồi cùng quê quê trả lời : Hi hi ...còn nhỏ mà !
 
 ....vân vân...

    Ngaỳ hôm qua tôi đọc một vài dòng tin về một cô bé lớp 10 cũng mười lăm tuổi bị cướp tài sản mà lại còn bị xâm hại thân thể cũng do quá tự tin khi giao du với  bạn . Tôi chợt thấy nao lòng thương cảm cô bé quá chừng . Cái tuổi mười lăm nào đã đủ lớn để suy nghĩ và hành động đúng đắn . Cũng như chúng tôi hồi đó ; cái tuổi vừa mới lớn mà chưa khôn - thuộc loại điếc không sợ súng , luôn muốn khám phá và luôn kiêu hãnh , tự hào về bản thân mình , không bao giờ lường trước hậu quả của những lời nói và việc làm của mình . Suy cho cùng cũng nhờ lớp tuổi này mà lịch sử có khi sang trang không biết chừng .
   Nhưng rồi tôi  ngạc nhiên khi đọc một số comment của một vài người lớn '' nghiêm túc " .Họ lên án cô bé bằng nhiều câu đạo đức chát lè đanh thép . Họ không thương cảm vì cái tai nạn của cô bé mà họ còn hả hê coi như đó là một đòn phạt đích đáng cho cô ấy .

   Và tôi băn khoăn  tự hỏi chẳng lẽ những người lớn nầy đã trưởng thành mà bỏ qua giai đoạn thiếu niên  ; hay họ đã không có một tuổi thơ - tuổi thơ đúng nghĩa !?
 Có lẽ họ quên rằng  : "trước ngày lên ngôi chúa , ai chắc không dại khờ "


7 nhận xét:

  1. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  2. từ dạo mấy báo mạng mở mục comment, con mới hiểu cái gọi là "dư luận trái chiều" và cái gọi là "anh hùng bàn phím" đó cô ;)
    những "anh hùng bàn phím" hay "người lớn nghiêm túc" này rất là khoái phán xét, lên án người khác.
    bởi vậy, cư dân mạng họ mới chế cái câu hồi xưa "chí làm trai ngang dọc bốn phương" thành cái câu bây giờ "chí làm trai gõ phím bình thiên hạ" đó cô ^^

    (sorry cô, viết sai chính tả từa lưa nên con xóa viết lại áh :))

    Trả lờiXóa
  3. may quá, tôi không phải "người lớn nghiêm túc, đạo đức đanh thép"! Chỉ là trái tim dễ rung trước tai họa của mọi người! May quá!

    Trả lờiXóa
  4. Cô Tiêu Dao ơi, thỉnh thoảng blog này lại yêu cầu đăng nhập mới được xem! Cứ tưởng chủ vườn muốn đóng cửa vườn để .... thiền. Điều đó thiệt là... thất vọng quá!

    Trả lờiXóa