-' ôi vô thường , vô thường mi là một con quỷ ..."
-" đã biết vô thường sao còn phiền não ?"
Và , người xưa từng có câu thơ than thở :
" Quân bất kiến cao đường minh cảnh bi bạch phát !
Triêu như thanh ti, mộ như tuyết "
Anh không thấy cha già soi gương buồn tóc bạc !
Sớm còn như tơ xanh, tối đã trắng như tuyết
Nhưng mà ..than ôi ! nếu không có vô thường liệu tôi có được thưởng thức bông hoa nầy - bông hoa dễ thương mà ngày hôm kia nó chỉ là những hạt gạo màu nâu lu lấp trong một khe tường chật hẹp - hay không !?
A ha ! em chính là vô thường mầu nhiệm !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét